Chương 18

“Tao hóa, ngực em vẫn hơi nhỏ, nhưng mà em yên tâm, tôi sẽ xoa lớn chúng!” Quân Bạch cười nói dâʍ đãиɠ, lại hung hăng đẩy sâu côn ŧᏂịŧ: “Tôi cũng sẽ thao lỏng tiểu huyệt của em!”
Ngôn Khả Khả bị cắm đến mức sướиɠ run người, chỉ có thể rêи ɾỉ ưm ưm a a~, vốn dĩ không để ý đến lời anh nói.
Làm được một lát, Ngôn Khả Khả bị cắm đến mức cao trào, chảy một lượng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn.
Quân Bạch bị dòng nước này kí©ɧ ŧɧí©ɧ suýt nữa bắn ra, anh vội vàng ổn định lại, động tác cắm rút không hề mãnh liệt nữa, mà làm chậm hơn.
Ngôn Khả Khả giống như chết đi sống lại, vừa mới nghỉ được một lúc đã bị Quân Bạch ôm đầu, lưỡi lớn mυ”ŧ hết nước miếng trong khoang miệng nhỏ của cô.
Cả người Ngôn Khả Khả nhũn ra, bị anh hút đến mức nóng lên, không chịu nổi đành vươn thử đầu lưỡi đinh hương ra.
Quân Bạch ngay lập tức cuốn lấy đầu lưỡi của cô, dùng sức liếʍ mυ”ŧ, côn ŧᏂịŧ lớn còn không quên ra vào chậm rãi trong tiểu huyệt của cô.
Hôn đến khi Ngôn Khả Khả không thở được nữa, Quân Bạch mới buông ta cho cô, sau đó bắt đầu nhẹ nhàng hơn lên phần lưng trắng nõn của cô.
Đúng lúc này, có tiếng bước chân vang lên, tiếp theo là tiếng đóng cửa phòng bên cạnh. Âm thanh tí tách tí tách vang lên, rõ ràng là đã có người vào WC.
Lúc mà có tiếng bước chân, Ngôn Khả Khả căng thẳng như thỏ con, môi cắn chặt đè tiếng rêи ɾỉ của mình xuống, bên dưới co rút lại.
Sướиɠ đến mức Quân bạch suýt nữa bắn tinh, anh vội vàng dừng việc cắm rút, dịu dàng hôn phần lưng của cô, Ngôn Khả Khả cũng dần thả lỏng.
Cô gái phòng bên cạnh giải quyết vấn đề cá nhân xong, âm thanh tí tách không còn nữa.
Sau đó Quân Bạch nhìn dáng vẻ căng thẳng của Ngôn Khả Khả thì ý xấu nổi lên, côn ŧᏂịŧ chôn trong tiểu huyệt của cô chậm rãi đưa đẩy.
Âm thanh “Òm ọp” ngay lập tức vang lên.
Ngôn Khả Khả sợ đến mức vội vàng đẩy anh ra, nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin, xin anh đừng làm lúc này.
“Ai đó?” Cô gái bên ngoài rõ ràng đã nghe thấy tiếng đó.
Ngôn Khả Khả căng thẳng không dám nhúc nhích, khóe miệng Quân Bạch cong lên, động tác cắm rút càng lúc càng nhanh, động tác mãnh liệt khiến cánh cửa rung lên.
Âm thanh “Bạch bạch bạch” vang lên trong không gian yên tĩnh của nhà vệ sinh, Ngôn Khả Khả vừa tức vừa sợ, vừa ngượng vừa sướиɠ, che miệng ngăn tiếng rêи ɾỉ.
Cô gái bên ngoài đương nhiên biết âm thanh “bạch bạch bạch” và “òm ọp òm ọp” có nghĩa là gì, đỏ mặt vội vàng chạy ra ngoài.
“Hu hu… anh là đồ xấu xa… cô ấy nghe thấy mất rồi…” Ngôn Khả Khả cảm thấy vô cùng ủy khuất, cảm thấy rất xấu hổ, Quân Bạch đúng là đồ xấu xa!
“Sợ cái gì, cô ấy cũng không biết người cắm huyệt ở trong này là chúng ta.” Quân Bạch không chút để ý mở miệng an ủi.
Ngôn Khả Khả còn muốn nói thêm, Quân Bạch lại cắm mạnh vào trong, cô sướиɠ đến mức quên cả lời định nói, nhỏ giọng rêи ɾỉ.
Ngôn Khả Khả rơi vào trạng thái căng thẳng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiểu huyệt non mềm kẹp chặt Quân Bạch, cho nên Quân Bạch không kiên trì được quá lâu, bắn cho cô một đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ thật sự rất nhiều, côn ŧᏂịŧ của anh vừa rút ra, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt ngay lập tức chảy ra từ tiểu huyệt của Ngôn Khả Khả.
Hai người nghỉ ngơi một lát, Ngôn Khả Khả khôi phục một chút sức lực. Cô nhặt quần áo dưới đất lên, đang định mặc vào thì Quân Bạch ngăn cản.
Ngôn Khả Khả bĩu môi nhìn anh.
Quân Bạch bình tĩnh hỏi: “Sau này có trốn tôi nữa không?”
Ngôn Khả Khả bất đắc dĩ lắc đầu.
“Sau này có để tôi làm không?” Quân Bạch lại hỏi.
Ngôn Khả Khả mắc cỡ đỏ mặt, không chịu trả lời.
Quân Bạch híp mắt, chậm rãi nói: “Tôi còn chưa thao đủ đâu, chúng ta làm thêm một lần nữa!”
“Có!” Ngôn Khả Khả vội vàng nói: “Sau này, sẽ để… để anh làm…”
Quân Bạch hài lòng: “Đây là do chính miệng em nói đấy, chỉ cần tôi muốn làm thì em phải để tôi làm!”
Ngôn Khả Khả đỏ mặt gật đầu.
Lúc này Quân Bạch mới đồng ý để cô mặc quần áo trở lại lớp.

Bình luận

Để lại bình luận