Chương 18

Thanh âm Lâm Nhiên kiều mị tức khắc làm Mộ Dung Tuyết đầu óc sung huyết.

“Ngoan, phải học được hưởng thụ.”

Mộ Dung Tuyết hôn hôn ngực Lâm Nhiên, ôn nhu nói, tuy rằng Lâm Nhiên cũng không thể nghe được.

Tốc độ di động ngón tay vẫn không giảm như cũ, tứ chi Lâm Nhiên cũng không thể động đậy, đành phải đau khổ cầu xin: “Chủ nhân…… Ha ~ hô ~ cầu xin chị…… Từ bỏ…… Buông tha cho em đi…… Hô ~”

Mộ Dung Tuyết có chút đau lòng, nhưng cũng không có mềm lòng, lại lần nữa đẩy nhanh tốc độ đâm thọc trên tay.

“A a a!”

Bụng nhỏ Lâm Nhiên lại một trận co rút lại, phun ra thật nhiều dâm thủy, làm trên tay Mộ Dung Tuyết một mảnh ấm áp.

“Hô ~ hô ~ hô ~”

Lâm Nhiên đã mất hết sức lực, nằm ở trên giường, tay chân không dậy nổi một tia sức lực, trên mặt che kín mồ hôi, trên người lại dị thường phát ra từng trận mùi thơm của cơ thể.

Mộ Dung Tuyết đem trói buộc trên người Lâm Nhiên cởi bỏ, đem cô ôm vào bồn tắm, xả nước ấm cho cô, đặt cô nằm vào bên trong.

Sau khi Mộ Dung Tuyết đổi xong khăn trải giường, ở trên ghế nghỉ ngơi trong chốc lát, liền thấy Lâm Nhiên đỡ tường, run run rẩy rẩy mà đi ra phòng tắm.

Mộ Dung Tuyết thấy cô thời thời khắc khắc đều có khả năng ngã xuống, lập tức đứng dậy đi qua đỡ lấy.

“Thể lực của tiểu bảo bối không được a, xem ra phải luyện tập nhiều hơn a!”

Mộ Dung Tuyết đùa giỡn nói.

Lâm Nhiên có chút giận dữ, trừng mắt liếc nhìn Mộ Dung Tuyết một cái, khuôn mặt nhỏ lại không biết cố gắng mà đỏ lên.

Mộ Dung Tuyết đem cô đỡ đến một cái ghế ngồi xuống, ôn nhu nói: “Tới, chị giúp em sấy tóc, để tóc ướt đi ngủ không tốt.”

Lâm Nhiên ngoan ngoãn mà ngồi xuống, một bàn tay lôi kéo khăn tắm, một cái tay khác che chở ngực, chờ đợi Mộ Dung Tuyết phục vụ.

“Tốt rồi, lên giường đi!”

Sau khi làm khô tóc, Mộ Dung Tuyết xoa xoa đầu Lâm Nhiên, nói.

“Có áo ngủ không?”

Lâm Nhiên hỏi, trên người chính mình chỉ có một cái khăn tắm.

“Lõa ngủ tốt cho thân thể!”

Mộ Dung Tuyết cười xấu xa nhìn Lâm Nhiên, trả lời.

“Chị…… Được rồi!”

Lâm Nhiên cũng không muốn lại phản bác, đi về hướng lồng sắt.

“Ai, từ từ, đêm nay cùng chị ngủ trên giường!”

Mộ Dung Tuyết có chút buồn cười mà nhìn Lâm Nhiên, lồng sắt này chẳng qua là vì thỏa mãn phương diện hứng thú nào đó của chính mình mà thôi, vậy mà Lâm Nhiên còn coi đó là thật.

Lâm Nhiên cũng không có nghĩ nhiều, cô thật sự có chút mệt mỏi, trực tiếp liền nhào vào trên giường.

Bình luận

Để lại bình luận