Chương 18

“Thôi kệ đi, không nhìn nữa, chúng ta đi tìm chỗ mát để ngồi nghỉ ngơi đi, trời hôm nay quả thật nóng muốn chết.”

Từ Gia lại đem Tần Niệm lôi đi.

Vừa đi vừa tìm đề tài, “Nữ sinh theo đuổi anh trai cậu rất nhiều đúng không?”

“Hẳn là không ít.” Kỳ thật Tần Huyên chưa từng nói cho cô biết, chỉ là bản thân cô có thể nhìn thấy được những điều đó.

“Anh cậu không có nói gì với cậu sao?”

Tần Niệm chớp chớp mắt, vui đùa hỏi cô nàng: “Không phải cậu để ý anh tớ đó chứ?”

Từ Gia sợ tới mức liên tục xua tay, “Mình không có hứng thú với trai đẹp lạnh lùng nha, chỉ có thể nói là đối với sinh hoạt cá nhân của soái ca có chút tò mò thôi.”

“Hắn nói hắn cũng đang chọn, nhưng chưa chọn ra được ai.”

Tần Niệm nhớ tới bộ dáng kiêu ngạo của anh trai khi nói ra những lời này, lại nhịn không được mà muốn cười một trận, mặt khác trong mắt đám nữ sinh thì nam thần học bá trông cũng thật lạnh lùng.

Giữa trưa tan học, bởi vì đã nhận lời anh trai là đợi hắn về chung, cho nên Tần Niệm liền thu thập cặp sách rồi trực tiếp đi tới bãi đỗ xe.

Tần Huyên đã ở nơi đó chờ cô, thấy cô đi lại đây, liền đem mũ bảo hiểm đưa cho Tần Niệm, rồi lại đem cặp sách của cô treo ở phía trước, nhìn cô ngồi vào vị trí ở yên phía sau.

“Ôm chặt.”

Hắn theo thói quen mà dặn dò một tiếng, Tần Niệm liền ngoan ngoãn mà ngồi sít vào ôm sát eo hắn.

Lúc trước, đối với Tần Niệm thì động tác như vậy cũng là hết sức bình thường, nhưng sau khi xem những bức tranh khỏa thân do anh trai vẽ, trong lòng cô đột nhiên cũng có chút khó xử.

Eo anh trai cũng rất nhỏ, sờ lên thật rắn chắc, ngày hôm qua cô đã thấy được, anh trai là có cơ bụng.

Lưng của hắn cũng thật rắn chắc, lại cứng, nhiệt độ cơ thể rất cao, cho nên khi cô ôm hắn, bộ ngực mềm mại tự nhiên sẽ dán lên lưng của hắn.

Đột nhiên, Tần Niệm liền rất để ý điểm này.

Mùa hè áo ngực tương đối mỏng, vú cô lại phát dục rất tốt, nên khi dán lên người anh trai, theo chấn động rất nhỏ của xe, hai cái vú của cô cũng theo đó mà nhẹ nhàng đong đưa, một chút một chút mà cọ lên lưng anh trai.

Nghĩ đến điểm này, Tần Niệm ngay tức khắc liền mặt đỏ một trận, vội vàng nhích ra phía sau một chút, kéo khoảng cách của hai người ra.

Tần Huyên cũng cảm giác được động tác nhỏ này của cô, trầm giọng nói: “Đừng lộn xộn, rất nguy hiểm.”

Tần Niệm liền không nhúc nhích.

Khoảng cách mà cô mới vừa kéo ra cũng còn quá nhỏ, tuy bộ ngực lớn đều không còn dán lên lưng của hắn, nhưng vẫn còn đầu vú như có như không mà cọ hắn.

Tần Niệm quả thực muốn xấu hổ chết.

Cho dù đã có mặc áo ngực, nhưng loại cảm giác cọ xát này thật sự quá rõ ràng, cô không thể xem nhẹ được.

Dần dần mà Tần Niệm có thể cảm giác được đầu vú của chính mình hơi nhô lên, ngạnh ngạnh, cọ lên càng có cảm giác.

Bình luận

Để lại bình luận