Chương 18

Thẩm Thanh Hiên mang theo Chân Úc nhập tiệc, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của những người khác.
Chỉ khi anh phát hiện có rấtnhiều ánh mắt của đàn ông dừng lại thật lâu trên người Chân Úc, khí thế của anh vốn đã cao lãnh, lại càng thêm lạnh lẽo vài phần.
Chân Úc giữ cánh tay anh, anh đột nhiên buông tay, đổi thành mười ngón tay đan vào nhaụ
Du͙c vọng chiếm hữu rấtrõ ràng.
Một bên đi về phía trước , một bên nghiêng đầu ở bên tai Chân Úc nhẹ nhàng nói.
“Tối nay nếu có người đàn ông nào đến gần em, em phải trực tiếp bỏ đi biết chưa?”
Chân Úc “???”
Cô vậy mà không biết, chủ nghĩa đàn ông của Thẩm Thanh Hiên lại lớn như vậy.
Du͙c vọng chiếm hữu sao lại ma͙nh như vậy?
Thấy Chân Úc không trả lời, anh siết chặt tay cô, nhéo nhéo tay cô, lại lần nữa nhấn ma͙nh.
“Nếu có người đàn ông nào làm phiền em, em liền nói em là Thẩm phu nhân.”
Bà xã quá đẹp, sao anh có thể không cảm thấy bất an được.
Chân Úc nhịn không được trợn tròn mắt, ngữ khí này của người đàn ông là đang xem cô là nhân viên của mình, thật bá đạo, trên mặt cô lộ ra nụ cười công sở.
“Được thôi, Thẩm tổng.”
Thẩm Thanh Hiên nghe được Chân Úc gọi anh là Thẩm tổng, nhướng mày, dừng bước ͼhân lại.
“Em gọi anh là Thẩm tổng?”
Anh buông tay Chân Úc ra, bá đạo ôm lấy eo cô, đem cô áp vào người mình, eo kề eo, vô cùng thân mật.
“Thẩm Thanh Hiên, anh làm gì vậy, nhiều người ở đây như vậy.”
Ở nơi công cộng Chân Úc không dám nổi giận, nụ cưởi xa cách trên mặt suýt nữa không duy trì được.
Thấy Thẩm Thanh Hiên nhìn chằm chằm mình, khí thế bức người, bộ dáng không tính buông tha cho mình, chỉ có thể chịu thua.
“Em sai rồi em sai rồi, anh, anh đừng như vậy.”
“Em nên gọi anh là gì?”
“Thẩm… Thẩm Thanh Hiên…”
Thẩm Thanh Hiên cười lạnh một tiếng, Chân Úc tâm can run rẩy.
Chẳng lẽ hôm nay Thẩm Thanh Hiên bị tɾúng tà, sao lại tính toán chi li như vậy.
Cô thử mở miệng.
“Ông, ông xã?”
Lúc này mới không sai biệt lắm, Thẩm Thanh Hiên buông Chân Úc ra, tiếp tục nắm tay cô, kéo cô đi về phía trước.
Chân Úc dùng dư quang nơi khóe mắt trộm liếc anh vài lần, trước kia sao cô không biết người đàn ông này vui buồn thất thường như vậy.
Hai ngày này, cô cảm giác Thẩm Thanh Hiên đã thay đổi.
Có lẽ trước kia đều là anh ngụy trang, như bây giờ mới là bộ mặt thật của anh.
“Phải mang thai càng sớm càng tốt, sớm một chút sinh xong hai đứa nhỏ sớm một chút ly hôn.”
Chân Úc âm thầm suy nghĩ ở tɾong lòng.
Rất nhanh có người tiến lên chào hỏi Thẩm Thanh Hiên, Chân Úc sợ xã giao, đối mặt với nhiều người không quen biết như vậy cảm thấy không được tự nhiên, vì thế tìm cơ hội để chuồn đi.
Những thứ được trưng bày tɾong phòng triển lãm đều là những đồ vật mà người được mời tối nay mang đến.
Chân Úc tìm một góc yên tĩnh, nghiêm túc xem xét các vật trưng bày.
Tối nay, người tới tham dự gần như đều mang mục đích xã giao, Chân Úc một mình trốn sang một bên xem hàng triển lãm, có vẻ không hợp lắm.
Tối nay cô và Thẩm Thanh Hiên cùng vào bàn, tạo hình đẹp đến xuấttrần, không dính khói lửa phàm tục, tự nhiên cũng có người chú ý tới cô.
Cô mới vừa nhìn một món đồ sứ từ thời nhà Thanh liền có một người đàn ông khoảng 40 tuổi đến gần.
Người đàn ông trung niên bảo dưỡng rấttốt, chú trọng quản lý dáng người, không có cảm giác mập ra dầu mỡ. Thần sắc tự tin, ăn mặc chỉn chu, vừa nhìn liền biết là người không thiếu tiền.
Ông ta cười ͼhân thành với Chân Úc, vươn tay chào hỏi.
“Xin chào, tôi là Kiều Chấn của tập đoàn Lập Đạt Mỹ.”
Chân Úc khách sáo duỗi tay.
“Xin chào, tôi kêu Chân Úc.”
Hai người bắt tay lịch sự, rồi nhanh chóng buông ra.
“Chân tiểu thư tối nay thật xinh đẹp, đứng ở bên người Thẩm tổng đều làm giảm bớt ánh sáng của Thẩm tổng.”
Chân Úc không am hiểu giao tiếp với người xa lạ, chỉ đành xấu hổ cười cười.
Không biết nói gì, nhẹ nhàng nói câu “Cảm ơn.”
Kiều Chấn không xác định được tính tình của Chân Úc, liền thử thăm dò hỏi.
“Nhìn hành động thân mật của Chân tiểu thư và Thẩm tổng, hình như rấtcoi trọng Chân tiểu thư. Thẩm tổng ngày thường không hay tham gia tiệc tối, đây là lần đầu tiên anh ấy mang phụ nữ xuấthiện ở một dịp như thế này.”

Bình luận

Để lại bình luận