Chương 184

Trần Như vừa nói, ánh mắt cũng có chút đỏ lên.
khác thấy dáng vẻ khó coi của anh, nói hôm nay dù sao cũng là ngày vui của con gái, làm ba không nên khóc như vậy, sau cũng không nói gì nữa.
Cửa vừa đóng lại một cái, Khương Yển liền ở bên trong cả nửa ngày không chịu ra, khi nghe có người sắp tới, anh mới khịt mũi một cái, nói với Trần Vũ Hàm: “Đi thôi, tên tiểu tử này, hôm nay tuyệt đối không thể để cậu ta bắt người đi dễ dàng được.”
“Chuyện ở cửa là của phù dâu, anh cũng không có quậy được gì đâu.”
“Tuy rằng bên ngoài không phải do anh quản, nhưng anh đã sớm chuẩn bị, hôm nay anh phải để cậu ta khóc trước mặt anh.”
Khương Yển hoàn toàn quên mất ban đầu bản thân phải vất vả lắm mới cưới được Trần Vũ Hàm, ở nhà ba Trần chịu bao nhiêu giày vò, cũng phải cố gắng tiến về phía trước, vẫn còn thiếu không siết chặt súng trên tay thôi.
Quả thật Lục Diễn bị chặn trước của rất thảm, giờ lành cũng đã qua, nhưng cậu vẫn còn đang đứng ở trước cửa, bao lì xì đều đã rải hết, dùng điện thoại phát lì xì cũng muốn cháy cả máy, cũng không biết uống bao nhiêu ly rượu, vẫn bị nhất mực nhốt trước cửa, cũng bởi vì không còn thời gian, Trần Vũ Hàm mới thả người, lúc này mới để cho cậu ta vào nhà đón Trần Như đi.
Lúc dâng trà, toàn bộ quá trình Khương Yển đều rất coi thường cậu ta, không thèm nhìn cậu ta lấy một cái, cuối cùng bị Trần Vũ Hàm giận dữ trừng mắt một cái, mới bất đắc dĩ nhượng bộ.
Lúc Trần Như lên xe hoa rời đi, anh còn rất cứng rắn, đến lúc xe hoa đã đi xa, lúc này anh mới cùng Trần Vũ Hàm vào phòng vệ sinh lau nước mắt đi.
Anh bây giờ đã hối hận rồi.
Ban đầu Trần Vũ Hàm giải thích sơ qua cho anh, anh cũng có nghe đâu, bây giờ nếu được quay về quá khứ, anh sẽ ở nhà chăm sóc hai người bọn họ.
Anh hối hận rồi, sớm biết như vậy đã để Trần Như độc thân cả đời rồi, cũng không muốn đem cô bé gả đi, hoặc là, có thể dời đám cưới lại mấy chục năm sau cũng được.
Dù sao, cuối cùng cũng bình tĩnh lại rồi, Khương Yển cảm thấy cả cuộc đời mình đã trải qua rất tốt, anh có thể gặp được Trần Vũ Hàm, chính là may mắn nhất đời này, là chuyện hạnh phúc nhất của anh.

Một mực muốn tìm thiếu nữ để bản thân có thể yêu thương, rốt cuộc Lại Hồng cũng đắm vào tình yêu.
Khi tình yêu bắt đầu, cũng là lúc anh ta đắm mình vào xui xẻo.
Công ty đang ngày càng phát triển tốt, cho nên công ty dự định mở thêm một công ty con, Lại Hồng lại câu dẫn Khương Yển cùng anh ta tham gia dự án này.
Vốn là đã hẹn xong hết, kết quả là đến lúc lên đường, trong người Trần Vũ Hàm liền cảm thấy khó chịu, Khương Yển liền quyết định không đi, chỉ còn có Lại Hồng cùng với một người nữa.
Thật ra mọi người trong công ty cũng không cách biệt tuổi tác lắm, cho nên lúc không làm việc, mọi người cũng không có phân biệt trên dưới rõ ràng lắm. Lần này đi mở thêm công ty con, đám người ở đằng sau không ngừng thủ thỉ với hai lão lớn của bọn họ, hết lần này đến lần khác khuyên Khương Yển đường đi, để việc này giao hết cho Lại Hồng.
Lại Hồng đến đó cũng không chịu ở yên, lại bị công trình xây dựng làm cho té gãy chân.
Chủ yếu cũng là do anh ta tự chuốc lấy, nhìn người khác nhảy qua tưởng rất đẹp trai, hơn nữa còn được người khác không ngừng tung hô, thế là quyết định làm thử, kết quả là, bị oanh liệt té ngã gãy chân, lại có một lý do chính đáng mà nghỉ ngơi.
Nhưng mà anh ta lại chỉ ở có một mình, lại còn cái chân đang bị bó thạch cao, thật sự là không thuận tiện chút nào, vậy nên, anh ta liền mời đến một dì giúp việc, sau đó dì lại xin cho đứa con của mình ở nhờ là Phương Như, mới vừa thi lớn học xong, chỉ ở tạm một tháng, chờ khai giảng liền sẽ dọn vào ký túc xá ở.

Bình luận

Để lại bình luận