Chương 186

Lại Hồng cùng Phương Như, còn có cả Trần Vũ Hàm cùng Khương Yển, bốn người bọ cùng nhau đi cắm trại.
Buổi tối lúc chuẩn bị đi ngủ, hai cái lều đều đã được dựng lên, Phương Như đi đến bên cạnh Trần Vũ Hàm, cũng không tỏ ra quá thiện cảm, hỏi: “Chị Vũ Hàm, em có thể ngủ chung với chị không?”
Cô vang lên tiếng hỏi, mắt còn nhìn lướt qua Khương Yển.
Thật là hết cách, chỉ có hai cái lều, Phương Như chỉ có thể chọn một là ngủ chung với Lại Hồng, hai là ngủ chung với cô gái không quen không biết kia.
Dù cho Phương Như cùng Lại Hồng công khai quan hệ không bao lâu, cũng đã ở chung dưới một mái nhà, nhưng cũng là ngủ phòng riêng, tuy rằng chỉ cần ngủ chung một buổi tối, nhưng vẫn là lần đầu tiên, thật khiến cô phải căng thẳng.
Lại Hồng hẹn hai người Khương Yển đi cắm trại, cũng là vì đợi thời khắc này, cho nên lúc mà thuê lều, anh ta cũng không thuê nhiều, chỉ thuê đúng hai cái.
Kết quả là, Phương Như lại muốn ngủ chung với Trần Vũ Hàm, khiến cho anh ta có chút đứng ngồi không yên.
Anh ta hệt như ngồi trên đống lửa, lại không dám nói rõ mục đích của mình ra, chỉ có thể không ngừng mấp máy môi, giống như con cá mắc cạn.
Trần Vũ Hàm cùng Khương Yển liếc nhìn hai người kia đang rất thận trọng.
Cho dù mới bắt đầu yêu đương cũng không cần căng thẳng vậy đâu.
Mặc dù Trần Vũ Hàm cùng Khương Yển bắt đầu có chút nhanh, nhưng mà lúc chính thức công bố quan hệ, trong lòng vẫn có chút xấu hổ, nên giờ nhớ lại vẫn rất đồng cảm.
Trần Vũ Hàm cũng không tiện từ chối yêu cầu của Phương Như, nhưng cô cũng không muốn rời khỏi Khương Yển.
Mấy người nhìn nhau một hồi, Trần Vũ Hàm mới mở miệng, nói: ” Vậy tối nay em ngủ cùng Phương Như, anh cùng Lại Hồng ngủ chung đi.”
“Được.” Khương Yển dễ chịu đồng ý, dù sao cũng là vợ lên tiếng, anh cũng không thể tỏ ra không tình nguyện.
Lại Hồng nghe những lời này, sắc mặt lập tức đen lại.
Đây là rất không vui, ba người đều đã chấp thuận như vậy, một mình anh ta phản đối có tác dụng gì!
Lúc trên đường về lại lều, Lại Hồng không nhịn được mà đấm Khương Yển mấu cái, sau đó gầm nhẹ: “Sao cậu có thể đồng ý, cậu muốn ngủ cùng tôi lắm à, vợ cậu mà cậu cũng không cần sao!”
“Lời vợ là ý trời, tôi cũng không còn cách nào khác.”
Khương Yển cùng Lại Hồng mở lều ra, gắng gượng đi vào bên trong, thiếu chút nữa là làm lều bị sụp xuống.
Hai người nằm bên trong trố mắt nhìn nhau, Khương Yển lẳng lặng lấy từ trong bóp ra một cái bαo ©αo sυ, nói: “Cho cậu này, sau này có khắc cần dùng.”
Anh chuẩn bị tối nay cùng Trần Vũ Hàm làm ở bên ngoài tìm chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bây giờ nhìn lại, chỉ có thể cùng cô về nhà làm.
Khương Yển chuẩn bị hết rồi, chờ khi trời tối, liền nhất định dẫn Trần Vũ Hàm đi, dù sao cũng lái xe đến, cũng thuê luôn bãi đậu xe rồi, muốn đi liền sẽ đi được, liền đem lều vải xếp lại, chờ thời điểm để rời đi,
Lại Hồng nhìn cái bαo ©αo sυ trước mắt, anh ta cũng ngại mà, thật ra là anh ta có chuẩn bị một cái rồi, chờ buổi tối sẽ cùng Phương Như làm chút gì đó.
Anh ta có chút kích động ném cái bαo ©αo sυ đi, sau đó lại lẳng lặng nhặt nó lên nhét vào túi, nghe Khương Yển nói: “Thân thể của Vũ Hàm không tốt, buổi tối ở nơi này lại quá lạnh, giờ cũng muộn rồi, tôi liền sẽ cùng cô ấy về nhà, Phương Như là do cậu mang đến, tự mình chăm sóc đi.”
Nghe như vậy, hai mắt Lại Hồng liền sáng lên.
“Đúng là anh em tốt.”
Anh ta vừa híp mắt cười vừa nói chuyện, lại dặn dò Khương Yển: “Cậu nói chuyện Trần Vũ Hàm đi, dù sao cũng muộn rồi, cũng có thể nói chuyện với Phương Như một chút.” Lại Hồng còn cười thêm hai tiếng đầy gian xảo, khiến cho Khương Yển cảm thấy y thật sự rất thô thiển, liền nhả ra hai chữ “Ghê tởm” cho anh ta.
Cái gì mà ghê tởm chứ, rõ ràng hai người Khương Yển cũng đã làm rồi, bây giờ còn đi chê người khác.

Bình luận

Để lại bình luận