Chương 19

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 19

Ôn Thời Kình đã chịu đựng người hầu nam này của mình hơn một tháng, điều anh mong muốn nhất mỗi ngày chính là có thể cử động càng sớm càng tốt, và sau đó để cho cậu nhìn thấy kỹ năng “đóng cọc” của mình.
Thật ra hai ngày trước Ôn Thời Kình đã có thể cử động được rồi, nhưng anh không còn sức lực, sau hai ngày huấn luyện, thân thể của anh rốt cuộc đã trở lại bình thường.
Nhìn người hầu nam của mình đang gục đầu trên mặt đất mà khóc, Ôn Thời Kình vồ tới như một con sói đã bị đói lâu này.
Nịnh Bảo vốn tưởng rằng thiếu gia sẽ tới đánh mình, cậu sợ tới mức thân thể run lẩy bẩy, nhìn thấy thiếu gia vội vàng chạy tới thì cậu liền muốn bò sang một bên, lại bị thiếu gia túm chân kéo lại.
Ôn Thời Kình trực tiếp đè người hầu xuống đất, hung hăng hôn lên môi cậu, cánh môi của anh thô bạo cắn xé cánh môi mềm mại của Nịnh Bảo, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi cậu.
Nịnh Bảo không thể tin được thiếu gia lại hôn cậu mà không đánh cậu.
Ôn Thời Kình xé quần áo của Nịnh Bảo, môi của anh lướt dọc xuống người cậu.
Nịnh Bảo khϊếp sợ nhìn thiếu gia ngậm nhũ hoa của mình, ngây ngốc kêu lên: “Thiếu gia…”
Thiếu gia đang muốn làm gì vậy? Anh muốn làm cậu sao?
Hay là thiếu gia muốn trả thù nên đã lên kế hoạch cưỡиɠ ɧϊếp cậu.
Nịnh Bảo rất vui khi bị thiếu gia cưỡиɠ ɧϊếp, nhưng cậu lại sợ thiếu gia chỉ muốn trả thù mình.
Nịnh Bảo đưa tay đẩy đầu thiếu gia ra: “Đừng… Nịnh Bảo không muốn…”
Ôn Thời Kình kẹp chặt hai tay Nịnh Bảo hai tay, vẻ mặt ủ rũ: “Sao lại không muốn, không phải trước đây em hay chủ động làm như vậy sao?”
Nhìn thiếu gia giận dữ nói, Nịnh Bảo khóc lóc xin lỗi: “Nịnh Bảo sai rồi, Nịnh Bảo không nên làm những chuyện đó.”
“Hiện tại hối hận cũng đã muộn.” Hầu nam nãy đã chọc giận anh, đừng mong rũ bỏ quan hệ với anh.
Ôn Thời Kình mạnh mẽ tách đôi chân mảnh khảnh của Nịnh Bảo ra, nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt đang chảy ra da^ʍ thuỷ, hoa môi đã ướt đẫm da^ʍ thuỷ.
Cảm giác được thiếu gia đang nhìn chằm chằm tiểu huyệt của mình, Nịnh Bảo ngượng ngùng khép hai chân lại.
Vừa khép lại cậu liền nghe thấy tiếng thiếu gia ra lệnh nói: “Tách hai chân ra.”
“Đừng mà…” Nịnh Bảo sợ thiếu gia sẽ tàn nhẫn phá nát tiểu huyệt của mình để trả thù cậu.
Ôn Thời Kình trực tiếp dùng tay tách hai chân Nịnh Bảo ra, tiếp tục thưởng thức hai vách thịt mềm mại hồng nhuận của Nịnh Bảo, dươиɠ ѵậŧ có hình dạng thật hoàn mỹ, khiến người nhìn muốn cắn một cái.
“Ô … đừng nhìn tiểu huyệt của Nịnh Bảo… đừng …” Nịnh Bảo lại định khép chân lại, nhưng thiếu gia đã dùng hai tay ấn chặt hai chân của cậu, bây giờ trong cậu giống như một con cá đã nằm trên thớt đợi bị xử lý.
Nịnh Bảo biết thiếu gia không thích thân thể dị dạng của mình, cậu khóc lóc cầu xin thiếu gia đừng nhìn mình như vậy nữa.
“Trước đây không phải em luôn muốn cho anh xem sao? Giờ lại biết xấu hổ rồi hả.” Ôn Thời Kình dùng ngón tay chơi đùa với tiểu huyệt của Nịnh Bảo, mới qua một lúc mà ngón tay anh đã dính đầy da^ʍ thuỷ.
Ôn Thời Kình đưa ngón tay ướŧ áŧ lên miệng liếʍ: “Thật ngọt.”
Da^ʍ thuỷ sao có thể ngọt chứ, Nịnh Bảo biết thiếu gia đang cố ý làm nhục mình: “Thiếu gia, Nịnh Bảo thật sự biết sai rồi, xin anh buông tha cho Nịnh Bảo được không?”
Nịnh Bảo không muốn bị làm nhục như thế này, cậu thà để thiếu gia gọi cảnh sát rồi tống cậu vào tù.
“Muộn rồi.” Ôn Thời kình nói xong hai chữ này liền vùi đầu vào giữa hai chân Nịnh Bảo, dùng sức hút da^ʍ thuỷ bên trong tiểu huyệt của Nịnh Bảo.
Cảm giác được thiếu gia đang hút da^ʍ thuỷ của mình, Nịnh Bảo dâʍ đãиɠ kêu lên: “A ha … ưm … thiếu gia … đừng làm như vậy…”
Ôn Thời Kình không chỉ hút mà còn dùng đầu lưỡi của mình ngoáy mạnh vào tiểu huyệt.
Nịnh Bảo vừa cự tuyệt vừa thoải mái dựng thẳng eo, chủ động đưa tiểu huyệt của mình vào miệng thiếu gia, cậu thích cảm giác thiếu gia dùng đầu lưỡi liếʍ láp tiểu huyệt của mình, còn có hậu huyệt nữa.
Nịnh Bảo vẫn còn cự tuyệt theo bản năng: “Thiếu gia…ô… đừng liếʍ chỗ đó … Nịnh Bảo không chịu được nữa…”
Ôn Thời Kình dùng ngón tay mở tiểu huyệt ra, để lộ vách thịt mẫn cảm mềm mại bên trong, sau đó thè lưỡi ra liếʍ nhẹ.
Thiếu gia thật sự liếʍ vào bên trong tiểu huyệt của cậu, Nịnh Bảo bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục đến cao trào, một lượng lớn da^ʍ thuỷ phun lên khuôn mặt tuấn tú của thiếu gia.
Nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của thiếu gia bị da^ʍ thuỷ của mình làm ướt, Nịnh Bảo vô cùng thỏa mãn, trước khi bị bắt vào tù còn có thể vui vẻ với thiếu gia, như vậy là cậu đã mãn nguyện rồi.

Bình luận

Để lại bình luận