Chương 19

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 19

“Bác ơi,” Châu Châu ngập ngừng. “Tại sao… Gia Ngang lại bị tai nạn ạ?”
Bà Hứa thở dài. “Nó với thằng A Khiêm đi quán bar. Nó không may, bị người ta đập vào đầu. A Khiêm là em họ nó, nhà bác nhận nuôi từ nhỏ.”
Hứa Khiêm đến thăm.
Hứa Gia Ngang, người đang cười đùa với Châu Châu, lập tức lạnh mặt.
“Tôi sắp ra viện rồi cậu mới đến. Diễn cũng không thèm diễn?”
“Anh, anh nói gì vậy?” Hứa Khiêm cười, một nụ cười hoàn hảo, nhưng giả tạo.
“Đừng diễn nữa,” Gia Ngang gằn giọng. “Cậu tưởng tôi hôn mê là não tôi cũng hỏng à? Yên tâm, tôi không bẩn miệng đi nói với mẹ đâu.”
Hứa Khiêm vừa đi, Châu Châu lập tức hỏi: “Là anh ta làm?”
Gia Ngang kéo cô vào lòng. “Không phải nó trực tiếp làm, nhưng là vì nó.”
Anh kể. Về sự đố kỵ của Hứa Khiêm từ nhỏ. Về cái vỏ bọc giả tạo hoàn hảo. Về những lần ngáng chân trong công việc.
“Hôm đó, nó hẹn anh ra uống rượu, nói là ‘xin lỗi’. Rồi nó gọi người đến đập anh. Nó còn giả vờ là do nó đắc tội người ta nên anh bị vạ lây.”
“Sao anh biết mà không nói gì?”
“Nói để làm gì? Nó không làm gì được anh đâu,” anh cười khẩy. “Nó muốn cái gia tài nhà họ Hứa này. Nhưng nó không biết lượng sức mình.”
“Nhưng anh cũng phải cẩn thận!”

Bình luận

Để lại bình luận