Chương 19

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 19

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Bạn Thân Hay Bạn Thù?
Tô Luyến nhìn chằm chằm Phương Thành Nhã.
Hoặc nói đúng hơn, nàng đang nhìn xuyên qua cái vẻ mặt ngây thơ, nơm nớp lo sợ của thiếu nữ mười bảy tuổi này, để thấy rõ con quỷ cái đang ẩn mình bên trong. Nàng thấy cái bụng phưỡn to tám tháng, cái nhếch mép diễu võ dương oai, và giọng nói lảnh lót đầy thỏa mãn của ả ở kiếp trước.
“Quyến Luyến, Tiếu Nghị nói anh ấy yêu tao. Mẹ anh ấy cũng nói, chỉ có tao mới xứng đáng sinh con cho ảnh. Mày… chỉ là một con gà mái không biết đẻ trứng.”
Ký ức về cái tát bỏng rát Tiếu Nghị tặng nàng, về bát canh gà nóng hổi nàng hất thẳng vào mặt ả đàn bà trơ trẽn đó, đột nhiên rõ mồn một. Nỗi hận thấu xương làm lồng ngực Tô Luyến nhói lên, một cơn buồn nôn cuộn trào lên cổ họng.
Chính ả.
Chính Phương Thành Nhã, người bạn thân nhất, người chị em tốt nhất mà nàng từng tin tưởng, đã dắt tay Tiếu Nghị đến trước mặt nàng. Chính ả đã ngày ngày rỉ rả vào tai nàng về một tình yêu “vượt qua giai cấp”, về một Tiếu Nghị “tài hoa nhưng bất đắc chí”. Và cũng chính ả, cùng với Tô Hân, đã đẩy nàng vào chiếc bẫy ngọt ngào mang tên “bỏ trốn vì tình yêu”.
Tô Luyến siết chặt nắm tay. Nàng nhớ rõ mình đã vui mừng thế nào khi xin được cho Phương Thành Nhã vào học cùng lớp “nhà giàu” này. Nàng đã tin tưởng biết bao nhiêu vào cái ôm siết chặt và lời thề thốt sướt mướt của ả.
“Quyến Luyến, mày tốt với tao quá! Tao thề cả đời này sẽ là bạn tốt nhất của mày!”
Bạn tốt? Tô Luyến muốn cười to. Nụ cười của nàng lúc này chắc hẳn sẽ vặn vẹo và đáng sợ lắm.
Thứ tình bạn rẻ mạt này, hóa ra chỉ là một vở kịch được dàn dựng công phu. Và nàng, con công chúa ngốc nghếch, đã là khán giả trung thành nhất cho vở kịch đó, để rồi cuối cùng nhận ra mình chính là trò hề thảm hại nhất trên sân khấu.
“Quyến Luyến à…” Giọng Phương Thành Nhã run run, kéo nàng về thực tại. “Mấy hôm nay mày ốm sao không nói tao? Tao gọi cho Tiếu Nghị, anh ấy… à không, cậu ấy cũng lo cho mày lắm.”
Tiếu Nghị. Lại là Tiếu Nghị.
Nghe đến cái tên này từ miệng ả, Tô Luyến chỉ cảm thấy ghê tởm.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận