Chương 19

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 19

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lục Võ giao Tứ tiểu thư say bí tỉ cho người hầu xong thì vội vã chạy ra lái xe đưa ông chủ về công quán. Lúc xuống xe, Phó Hàn Sinh gọi anh ta lại, dặn dò anh ta hãy đến báo với người nhà Mộ Diên rằng cô uống say nên đêm nay sẽ nghỉ lại tại nhà cũ của Phó gia cùng Tứ tiểu thư. Một lời nói dối hoàn hảo.
Vầng trăng tròn vành vạnh treo cao trên đỉnh đầu, chiếu ánh sáng xuống bức tường trắng xóa của công quán, trông như mặt biển lấp lánh ánh bạc. Gió đêm thổi qua cành cây ngô đồng xào xạc, phát ra tiếng nhạc du dương của tự nhiên.
Trong phòng ngủ rộng lớn, Phó Hàn Sinh cởi bỏ chiếc áo dài vướng víu, chỉ mặc một chiếc áo lót lụa mỏng. Hắn quỳ gối trên giường, xương ngón tay thon dài nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé đang quờ quạng lung tung của cô bé say rượu. Cổ tay cô mảnh khảnh, trắng ngần. Ngón chân cô được sơn cùng một màu đỏ tươi với móng tay, trông vừa ngây thơ vừa gợi dục. Hắn cầm lấy bàn chân nhỏ xinh ấy, thấy màu hồng phấn mê người nơi lòng bàn chân, nhịn không được liền đưa lên miệng hôn một cái, rồi cắn nhẹ một ngụm đầy yêu chiều.
Mộ Diên đỏ mặt nhíu mày trong cơn mê, bộ sườn xám xẻ tà cao bị kéo lên quá hông, để lộ cảnh xuân phơi phới. Cô muốn rút chân về nhưng bị bàn tay to lớn như gọng kìm của hắn giữ chặt lấy.
“Ưm… Buông ra đi mà… Nhột…” Mộ Diên không tỉnh táo, chỉ hàm hồ cầu xin bằng giọng mũi nũng nịu. Chân nhỏ vùng vẫy lộ ra khỏi vạt áo sườn xám, vừa trắng vừa mềm, đồng thời vô tình để lộ ra chiếc quần lót lụa mỏng manh che đậy hoa huyệt phấn nộn bên trong.
“Cô bé hư hỏng.”
Hoa huyệt trắng hồng lấp ló sau lớp vải mỏng đột ngột đập vào mắt người đàn ông, khiến hơi thở hắn nghẹn lại. Xương ngón tay của cô nắm chặt lấy ga giường, cơ thể nóng hầm hập, khó chịu vặn vẹo.
Ánh mắt Phó Hàn Sinh đỏ ngầu như thú dữ nhìn thấy mồi ngon. Hắn cúi người về phía trước, một tay nắm chặt hai cổ tay cô ghim chặt lên đầu giường khiến cô không thể động đậy, cúi xuống cắn nhẹ vào vành tai non mềm, rồi thì thầm dụ dỗ bằng chất giọng khàn đục đầy ma mị: “A Diên, cho tôi đi. Tôi nhất định sẽ đối xử tốt với em cả đời.”
Hơi thở nóng rực phả vào tai khiến cô run lên bần bật.
“Ưm… Tứ tiểu thư… uống tiếp đi nào…” Cô vẫn còn đang mơ màng trong bữa rượu.
Phó Hàn Sinh thong thả liếm dọc theo cần cổ trắng ngần của cô, tay phải thành thục cởi từng nút sườn xám. Bộ đồ rẻ tiền này chẳng có mấy nút, chỉ với vài động tác lả lướt, hắn đã lột sạch nó ra khỏi người cô. Bên dưới lớp vải đó là chiếc yếm màu đỏ rực rỡ, ôm trọn lấy bầu ngực đang phập phồng. Chỉ với một cái giật nhẹ, chiếc yếm mỏng manh đã bay ra khỏi giường, rơi xuống sàn nhà lạnh lẽo.
Hắn cười khẽ, đưa tay véo nhẹ chóp mũi cô: “Đồ quỷ rượu nhỏ đáng yêu.”
Mộ Diên không những bị hắn lột trần như nhộng mà còn bị hắn đè chặt dưới thân hình to lớn. Cơ thể cô trắng bóc, trơn mượt như lụa thượng hạng, uốn éo như con cá tươi vừa được vớt lên bờ, ngửa đầu thở dốc, vùng vẫy cái đuôi tuyệt vọng. Hắn cảm giác chỉ cần rưới chút dầu lên là có thể chiên cô lên và thưởng thức ngay lập tức, hương thơm da thịt tỏa ra ngào ngạt kích thích mọi giác quan.
Có lẽ là do tác dụng của rượu, một màu đỏ rực quyến rũ lan từ khuôn mặt xuống tận xương quai xanh và bầu ngực của cô. Càng nhìn càng khiến người ta mê mẩn, muốn phạm tội.
Dù không được nuôi dưỡng trong nhung lụa từ bé, nhưng cốt cách mỹ nhân của cô thì không hề thua kém bất kỳ tiểu thư đài các nào. Khi còn niên thiếu, Phó Hàn Sinh và đám bạn xấu đã từng xem trộm tranh khỏa thân của phương Tây. Những người phụ nữ trong tranh có vòng ngực đẫy đà, mông to ngực lớn, nhưng hắn lại thấy xôi thịt, nhàm chán vô vị. Còn cơ thể này… hai bầu vú trắng nõn, vừa vặn tay cầm, đầu vú hồng hào như nụ hoa chớm nở, đáng yêu đến mức khiến hắn phát điên.
Hai hòn núi tuyết trắng phau, đỉnh núi điểm xuyết hai hạt đậu đỏ hồng hào. Khi gặp luồng gió lạnh từ điều hòa thổi tới, chúng lập tức cương cứng lên, run rẩy mời gọi. Ánh mắt hắn tối sầm lại đầy dục vọng.
Giống như hai con thỏ trắng nhỏ đang sợ hãi run rẩy trước sói già. Ngay từ cái nhìn đầu tiên này, Phó Hàn Sinh đã biết, mặc dù cô còn nhỏ tuổi nhưng dáng người lại là cực phẩm, là bảo vật vô giá mà mọi đàn ông trên thế gian đều khao khát. Hắn nhặt được bảo bối rồi!
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận