Chương 190

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 190

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Lê Đông nhắm mắt lại, cắn chặt răng, trong đầu chỉ còn lại tiếng thở dốc bên tai, cùng tiếng “Bạch bạch” của da thịt chạm vào, vang vọng bên tai mà không có dấu hiệu ngừng lại.

Miệng của âm đạo sưng tấy, có một cái bụng to lớn căng lên đau đớn, một bên là run rẩy hoàn toàn thần kỳ đến mức mềm mại, cả hai cơ thể hòa vào nhau, Khương Từ Niên không có một chút dùng đến kỹ xảo nào mà anh điên cuồng ra vào một cách thô bạo, dùng dương vật to lớn tự nhiên của mình đè nát cô, thành âm đạo mỏng manh che phủ hoàn toàn mọi vị trí.

“A….”

Lê Đông vùi mặt vào trong gối, hít thở không thông đến cô không thể nào hô hấp, thân thể lắc lư kịch liệt, đùi vặn vẹo lên trên, hai chân như nhũn ra vô lực, như bị ném vào giữa không trung.

“Lê Đông, Lê Đông, Lê Đông!” Anh say mê đến cực độ, nhu tình mà gọi tên của cô.

Lê Đông túm lấy ga trải giường và hét lên, khoái cảm tê dại sâu trong âm hộ của cô đánh mạnh và dữ dội, dịch thủy run rẩy phun ra khỏi cơ thể, tiếp theo là tinh dịch phun ra rót đầy vùng âm đạo của cô.

Lê Đông há miệng rất lớn, hô hấp lại nặng nề, cô còn chưa tỉnh táo lại, trong đầu vẫn trống rỗng.

Khương Từ Niên không nói gì với cô, trực tiếp rót nước tiểu vào trong âm đạo của cô.

Tiếng nước tiểu ồ ồ, làm cho bụng cô vừa cao trào xong liền rung động, âm đạo trở nên rất mẫn cảm, làm cho toàn thân cô run rẩy, da đầu tê dại.

Nước tiểu ấm áp tràn ngập thân thể cô, thậm chí còn tản ra mùi vị nhàn nhạt.

Lê Đông kinh ngạc ôm bụng, cô cố gắng giãy dụa, còn không quên mắng anh: “Anh đang làm gì vậy! Quá điên rồi, điên rồi!”

Khương Từ Niên đè cổ cô và cười rất vui vẻ, đó là sự kích động phát ra từ nội tâm của anh.

Anh đặt lòng bàn tay to lớn của mình lên trên bụng Lê Đông, chậm rãi đưa tay qua lại và vuốt ve cái bụng săn chắc của cô: “Em cảm nhận đi, em có phải đang mang thai không?”

“Mẹ nó, còn lâu tôi mới mang thai!” Lê Đông tức giận gầm lên “Anh muốn tôi sinh cho anh một đứa con, dẹp ngay cái mơ tưởng kia của anh đi!”

“Sao em có thể tàn nhẫn với anh như vậy?” Khương Từ Niên bị oan ức mà ủy khuất, tàn nhẫn đập vào cái bụng căng phồng của cô mà ra sức nhấn, Lê Đông đau đớn kêu lên.

“Anh là có ý định muốn cho em sinh, anh phải đợi đến bao giờ? Chúng ta đã kết hôn được chín năm, cũng nên có một đứa con rồi.”

Lê Đông ôm gối vừa khóc vừa nức nở bảo anh tránh ra: “Tôi rất khó chịu! Anh mau đi ra ngoài, nước tiểu trong người tôi có vấn đề gì đó…”

“Được rồi.” Khương Từ Niên đặt hai tay xuống cổ cô, tay kia buông chân cô ra, kéo cô vào trong lồng ngực căng tròn ấm áp kia, áp sát tấm lưng mềm mại của cô: “Ngủ đi, em đừng có mà lăn lộn nữa.”

Tràn đầy nước tiểu cùng với tinh dịch ở trong bụng mà anh nhét dương vật vào suốt đêm qua.

Khi Khương Từ Niên tỉnh dậy vào ngày hôm sau, anh đưa cô vào phòng tắm để tắm rửa cho cô.

Dương vật “Chào cờ” đã dính chặt vào thân thể cô suốt chặng đường đi đến phòng tắm. Lê Đông thật sự ngủ say mà không hề bị anh đánh thức.

Anh lùi lại một bước, buông cái âm đạo dơ bẩn ra, bụng hơi co thắt rồi dần dần bình tĩnh trở lại.

m đạo của cô đã thấm đẫm nước tiểu mà ngâm cả một đêm qua, Khương Từ Niên mở môi âm hộ sưng đỏ của cô ra để nhìn kỹ hơn, phần thịt mềm mại bên trong tỏa sáng như một nụ hoa ướt, mềm và sưng tấy nhưng thực ra rất lợi hại.

Khương Từ Niên đổ nước ấm, đem cô ngâm vào trong bồn tắm.

Mái tóc đen dài bồng bềnh trong nước, làn nước ấm làm mặt cô đỏ bừng, đôi môi ướt át khiến người ta muốn cắn một miếng, không hề có tính tấn công sự dịu dàng, mềm mại và đáng yêu.

Anh dùng sữa tắm thỏa toàn bộ cơ thể cô, nếu không khi Lê Đông tỉnh dậy, biết mình có tin quan trọng vì ở trên cơ thể mình có mùi thơm, cô sẽ bắt đầu chửi bới và khóc lóc.

Nhưng sau bao nhiêu năm, Khương Từ Niên vẫn rất thích thú với ánh mắt giận dữ của cô, giống như cách một cặp vợ chồng bình thường nên sống với nhau.

Anh ta hoàn toàn không quan tâm đến việc Lê Đông bị ủy khuất ra sao, cho dù thế nào đi chăng nữa, kết quả là cho dù cô có tức giận anh đến đâu thì cũng chẳng có tác dụng gì.

Lê Đông thức dậy sau buổi trưa giờ Ngọ.

Khương Từ Niên tựa hồ cũng đang mong đợi cô sẽ tỉnh lại vào ngay lúc này, anh liền ngồi ở bên mép giường rồi đưa tay vuốt tóc cô, chờ cô mở đôi mắt ra.

Cô mệt đến nỗi mí mắt run rẩy, cô muốn nắm tay anh, nhưng cô mệt đến mức không cử động được một ngón tay.

“Quang Xuyên tổ chức tiệc mừng khai giảng tiểu học cho con gái của họ, em đã nghĩ tới rằng là sẽ đi chưa?” Khương Từ Niên cầm tấm thiệp lắc lắc ở trên tay anh, sáng nay vừa gửi thiệp chúc mừng.

“Không đi…” Giọng cô nghẹn ngào ấm ức.

Khương Từ Niên đặt đồ xuống, đi đến bàn cạnh giường lấy chiếc cốc, một tay bế cô ra khỏi giường, rồi bảo cô uống hết nước.

Lê Đông uống xong đồ uống và nhận được một nụ hôn và lời động viên của anh.

“Em giỏi lắm.”

Khương Từ Niên nhắn tin cho Quang Xuyên giải thích rằng mình sẽ không đi đến buổi lễ.

Những năm qua, anh rất thẳng thắn về việc Lê Đông rút lui, chỉ cần cô muốn rời đi, anh nhất định sẽ đưa cô ra ngoài.

Nhưng ngược lại, Lê Đông lại không hề nói bất cứ gì, lần cuối cùng cô ra ngoài là từ chín năm trước, khi cô nhận được giấy đăng ký kết hôn.

Lê Đông đã cam chịu sự thật rằng cô sẽ sinh hoạt trong chính căn phòng này mãi mãi đến hết cuộc đời.

Cô trở nên thiếu ham muốn và tinh thần bị ảnh hưởng một thời gian dài, nhưng theo thời gian trôi qua, cơ thể và bộ não của cô cũng thay đổi theo lối sống và giờ cô không khác gì một người bình thường cả.

Nhưng trùng hợp thay, Khương Từ Niên cũng sẽ chứng kiến cô phát ngốc. Trên giường, trên ghế sofa, trong phòng tắm, trong bồn cầu, phần lớn thời gian là đều nhìn từ ngoài cửa sổ.

Đầu óc cô trống rỗng, vẻ mặt hơi đờ đẫn, đây là cách để cô thoát khỏi cuộc sống nhàm chán ngày qua ngày và vượt qua cuộc sống lâu dài này.

Khương Từ Niên vẫn luôn cho cô uống thuốc tránh thai nhiều năm, anh đến đây để tìm cơ hội cắt đứt quan hệ với anh trai mình, nếu không một ngày nào đó anh quên cho cô uống thuốc, Lê Đông nhất định sẽ liều mạng và sống chết với anh.

Khương Từ Niên chưa bao giờ sẵn sàng dùng trẻ em để kiềm chế cô, dù sao thì Lê Đông cũng không thể thoát khỏi vòng tay của anh nữa, một cuộc sống khác sẽ dẫn đến tính cách không ổn định của cô.

Anh đã học được cách chấp nhận sự thật rằng Lê Đông không yêu mình, có thể một ngày nào đó cuộc đời này sẽ có cơ hội thay đổi, nhưng Khương Từ Niên nhất định sẽ đứng trước cơ hội này, nên sẽ ra tay ngăn cản vì đây là bước ngoặt lớn.

Khương Từ Niên không dám đặt cược vào Lê Đông, anh không thể mạo hiểm mà để đánh mất đi cô được nữa.

Nếu Lê Đông yêu anh thì cô nhất định sẵn sàng chuẩn bị cơ hội để bỏ trốn.

Bình luận

Để lại bình luận