Chương 195

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 195

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nghiêm Kỷ nhìn Mộc Trạch Tê khóc đến thảm thương nên dừng lại, đau lòng nâng mặt cô lên dỗ dành.
Mộc Trạch Tê hít mũi: “Em yêu anh Nghiêm Kỷ, cũng cảm ơn anh vì đã yêu em.”
Nghiêm Kỷ nghe xong cũng luống cuống cười ngây ngô, giống như chàng trai trẻ lần đầu tiên bày tỏ tình cảm với cô gái mà mình yêu.
Anh đột nhiên ôm lấy Mộc Trạch Tê rồi nâng cô lên cao, nếu như không phải váy cưới không cho phép, có lẽ anh còn có thể vui vẻ xoay vài vòng.
Nghiêm Kỷ vô cùng vui sướng: “Anh đã vì những lời này mà trèo đèo lội suối, vô cùng chua xót và khổ sở. Bây giờ cuối cùng cũng chờ được.”
Triệu Nhạc Sinh rõ ràng đang ở bên cạnh hai người, nhưng lại giống như không tồn tại cuối cùng cũng cắt ngang.
“Bây giờ không phải là lúc anh anh em em, nhẫn cưới quan trọng nhất vẫn chưa được đeo đấy!”
Hai người thu lại cảm xúc để tiếp tục hôn lễ.
“Xin mời bé hoa đồng!”
Tiểu Nghiêm Hạp là bé hoa đồng trong đám cưới của bố mẹ, cậu bé mặc bộ âu phục nhỏ cười vui vẻ, đẩy chiếc xe đẩy siêu nhỏ chỉ đến ngực cậu liền lên sân khấu.
Ở trên những đóa hoa là nhẫn cưới, cậu bé phải đẩy đến phía bên kia của sân khấu T cho bố mẹ.
Ánh sáng hơi chói mắt, cậu bé không thể nhìn thấy rõ ràng, cũng không hiểu tình huống này, chỉ cần vừa đẩy xe đẩy vừa cười với khách.
Dáng vẻ nhiệt tình và hiếu khách.
Cả đám đông đều bị chọc cười.
Sau khi Tiểu Nghiêm Hạp đến gần, nhìn thấy bố mẹ đứng cách đó không xa đang mỉm cười đợi cậu bé thì liền lập tức đẩy xe đẩy chạy thẳng tới.
Cậu bé người nhỏ nhưng tốc độ nhanh, ngay cả hai người cậu lớn luôn bảo vệ dưới sân khấu chữ T cũng sợ hãi.
Mộc Trạch Tê cũng đổ mồ hôi, cô không dám gọi Nghiêm Hạp cũng là bởi vì như vậy, sợ cậu bé kích động.
May mà bước chân của Tiểu Nghiêm Hạp rất vững vàng.
Sau khi Tiểu Nghiêm Hạp đưa nhẫn đến, cũng không quấn lấy mẹ muốn ôm mà ngửa đầu nhỏ ngốc nghếch nhìn bố mẹ.
Không cần MC Triệu Nhạc Sinh hỏi, Nghiêm Kỷ đã cầm nhẫn cầu hôn tự mình hỏi.
“Mộc Trạch Tê, em đồng ý gả cho Nghiêm Kỷ anh làm vợ không? Em có đồng ý xây dựng một ngôi nhà nhỏ với anh không? Có đồng ý vĩnh viễn yêu Nghiêm Kỷ không?”
Mộc Trạch Tê mỉm cười vui vẻ, vội vàng nói liên tục nói ba câu: “Đồng ý, đồng ý, em đồng ý!”
Hai người trao đổi nhẫn, kết đôi thành vợ chồng và hôn nhau say đắm.
Khách mời và bạn bè đều vỗ tay, gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến hai người.
Mộc Trạch Tê lên tiếng: “Em cảm thấy mình thật hạnh phúc.”
Nghiêm Kỷ gật đầu: “Chúng ta còn rất nhiều ngày tháng tươi đẹp và hạnh phúc, cả gia đình chúng ta đều yêu em.”
Mộc Trạch Tê nhìn về phía người thân hai bên, nhìn về phía La Nam Nam dưới sân khấu và cả bàn bạn thân của Lâm Thi Vũ.
Đúng vậy, thật sự rất hạnh phúc.

Bận rộn cả một ngày, hôn lễ cuối cùng cũng kết thúc.
Đêm nay xem như đêm động phòng hoa chúc, Tiểu Nghiêm Hạp cũng bị bà nội ôm đi, để cho hai vợ chồng hưởng thụ đêm tân hôn.
Mà đám người La Nam Nam tham gia hôn lễ say đến ngã trái ngã phải, đều được người nhà họ Nghiêm chăm sóc, không cần Mộc Trạch Tê và Nghiêm Kỷ phải lo liệu.
Hôn lễ ầm ĩ cả một ngày cuối cùng cũng yên tĩnh, cuối cùng hai người có thể hưởng thụ thời gian ở riêng với nhau.
Nghiêm Kỷ rất vui, ôm Mộc Trạch Tê đến trên giường, nóng lòng làm hoạt động trong đêm động phòng hoa chúc.
Mộc Trạch Tê đỏ bừng mặt: “Chúng ta đã là vợ chồng già rồi, hôm nay tổ chức hôn lễ rất mệt, không cần cũng được mà!”
Nghiêm Kỷ bật cười, da mặt Mộc Trạch Tê luôn rất mỏng, vừa nhắc tới chuyện này liền đỏ mặt. Nào có cảm giác vợ chồng già đâu cơ chứ.
Anh không muốn đứng dậy, vẫn cứ nằm ăn vạ, hôn Mộc Trạch Tê vài cái, anh thích khống chế tay cô nhất.
“Mộc Trạch Tê, cuối cùng chúng ta cũng kết hôn rồi. Lần này là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, một lần cũng được!”
Khi Nghiêm Kỷ nói lời này, đôi mắt sáng kinh người, đuôi lông mày đều mang theo ý cười.
Mộc Trạch Tê nhìn dáng vẻ này của anh, biết anh thật sự rất vui vì chuyện kết hôn này.
Một người đàn ông có địa vị thân phận, chỉ số thông minh hay dáng vẻ đều gần như hoàn hảo vậy mà lại chỉ cố chấp yêu một mình mình, Mary Sue như vậy thật sự khiến người khác sung sướng.
Một người đàn ông có IQ và EQ siêu cao lại nở nụ cười ngây ngô chỉ vì kết hôn với mình, loại cảm giác tương phản này khiến cho trái tim cô cũng run lên.
Mộc Trạch Tê bật cười thật tươi, giơ tay ôm cổ anh, đột nhiên ngẩng đầu hôn anh.
Khóe miệng Nghiêm Kỷ lập tức cong lên, trong lòng cũng bay lên.
Anh không đảo khách thành chủ như những lần trước, mà càng cúi đầu thấp xuống để tiện cho Mộc Trạch Tê hôn, chờ xem Mộc Trạch Tê sẽ hôn anh như thế nào.
Mộc Trạch Tê hôn rất cẩn thận, nhẹ nhàng mà thân mật, cô thích cọ xát môi mỏng của Nghiêm Kỷ, cảm nhận hơi thở của anh.
Mộc Trạch Tê rất ít khi chủ động hôn môi Nghiêm Kỷ, nhưng không phải là do cô không muốn hôn anh, có đôi khi nhìn thấy dáng vẻ của anh, trong lòng Mộc Trạch Tê đã tràn đầy vui sướng, chỉ muốn hôn anh, hôn thật mạnh bạo. Nhưng Nghiêm Kỷ rất xấu xa, nếu Mộc Trạch Tê chủ động thì anh lại coi như là Mộc Trạch Tê chủ động cầu hoan.
Anh sẽ phấn khởi giống như được tiêm máu gà vậy, lập tức vác người lên giường, sau đó còn rất chi là ‘ ra sức ’.
‘ Ra sức ’ như vậy, Mộc Trạch Tê nào chịu nổi, cả người sắp bị đâm đến kiệt sức, cũng không khống chế được. Cho nên cô phải bớt chủ động đi một chút.
Đôi môi ướt át của hai người chạm vào nhau, đến lúc đầu lưỡi hai người giao nhau, giữa hai người tràn đầy dục vọng của tình yêu.
Bầu không khí như vậy, Nghiêm Kỷ càng hôn thì tiếng thở dốc lại càng nặng, cả người đều nóng lên.

Bình luận

Để lại bình luận