Chương 197

Mộc Trạch Tê duỗi tay sờ cánh tay của Nghiêm Kỷ lấy lòng: “Chồng ơi… Đừng làm tư thế này được không? ~ Không thoải mái ~”
Nghiêm Kỷ hôn đôi môi dính nước ướt át mềm mại của cô, thở dốc sung sướng: “Tê Tê không ngoan, nói dối, bên trong rõ ràng sướng đến mức không ngừng co rút lại, quấn chặt côn thịt không nhả.”
Nghiêm Kỷ vừa nói vừa làm cho Mộc Trạch Tê thấy, anh vất vả lui người rồi rút côn thịt ra một đoạn, thân gậy ướt đẫm ánh nước đột nhiên cắm vào trước mặt Mộc Trạch Tê.
Tiếp tục cắm rút, trừ tiếng nước khi thân thể hai người va chạm còn có tiếng nước lạch bạch lúc hai cơ quan sinh dục va chạm.
Mộc Trạch Tê nhìn thấy cảnh này, trong lòng ngượng ngùng và căng thẳng khiến bên trong lập tức co chặt lại, làm cho Nghiêm Kỷ thiếu chút nữa bị kẹp đến mức linh hồn muốn bay ra ngoài.
Côn thịt nhịn xuống ham muốn bắn ra làm nó càng thêm cứng, càng cố dùng sức mở rộng mị thịt đang cắn chặt.
Ngoài dòng nước ấm áp, mật dịch trong vách huyệt cũng tiết ra từng đợt chảy dọc theo giữa đùi.
Khoái cảm mất hồn đến tận xương tủy lan tràn giữa bọn họ khiến người ta phải cảm thán cảm giác sung sướng lúc điên cuồng làm tình.
Hai người làm tình với tư thế rất phức tạp trong đêm tân hôn động phòng hoa chúc.
Tinh dịch bắn tung toé ra sau khi Nghiêm Kỷ rút vào rút ra hơn trăm lần với tất cả sức lực còn lại, anh vội vàng rút côn thịt ra.
Hai người còn đang đắm chìm trong dư vị lên cao trào khi tinh dịch bắn lên trên bụng dưới của Mộc Trạch Tê.
Nghiêm Kỷ ôm chặt Mộc Trạch Tê ngồi trong bồn tắm, sau khi nghỉ ngơi một lúc lại tiếp tục làm hiệp hai.
Mộc Trạch Tê nhếch cặp mông quả đào nằm nhoài trên bệ bồn tắm, Nghiêm Kỷ nhìn cái mông mượt mà cong vểnh của cô, quả thật rất đẹp, xoa bóp lên cũng trơn bóng.
Hai bàn tay của Nghiêm Kỷ bóp nhẹ một chút. Mộc Trạch Tê vừa trải qua một đợt làm tình sung sướng, cơ thể vẫn đang rất mẫn cảm.
Bị bàn tay to thô ráp và ấm áp của người đàn ông sờ đến, cảm giác tê dại ập đến khiến cô lắc cặp mông quả đào đẹp đẽ kia, than nhẹ.
Giống như có ý dụ dỗ người.
Nghiêm Kỷ không nhịn được mà bị quyến rũ, côn thịt kia càng giương cao lên. Anh không nhịn được muốn cắm vào ngay lập tức, khiến cho Mộc Trạch Tê phát ra càng nhiều âm thanh quyến rũ.
Nhưng chưa thể vội.
Vừa rồi thiếu chút nữa bắn ở bên trong nên lần này Nghiêm Kỷ vội vàng xé gói đeo bao cao su vào.
Anh làm tư thế cắm vào từ phía sau.
Nghiêm Kỷ nắm chặt lấy phần eo mềm mại của Mộc Trạch Tê, mà Mộc Trạch Tê kêu càng lúc càng yếu theo động tác ra vào, eo cũng càng lúc càng mềm nhũn.
Nghiêm Kỷ không đỡ được, đành để cô nằm nhoài trên bệ bồn tắm cho thoải mái, tuy không rộng nhưng cũng đủ.
Nghiêm Kỷ vừa xoa cặp mông xinh đẹp vừa thẳng lưng cắm vào, cảnh tượng trước mắt đẹp đến mê người.
Phần eo xinh đẹp hạ thấp xuống theo đường cong sống lưng tạo thành một độ cong tuyệt đẹp.
Khi lên đỉnh cô không chỉ phát ra tiếng nức nở a a ô ô mà vòng eo mềm mại kia cũng nhẹ nhàng run rẩy.
Cực kỳ xinh đẹp.
Bởi vì Nghiêm Kỷ đã bắn một lần nên lần thứ hai không nhanh như vậy.
Anh thử các loại tư thế, nào là phương pháp chín cạn một sâu, nào là lúc nhanh lúc chậm.
Nghiêm Kỷ sướng đến xương sống đều tê dại, Mộc Trạch Tê cũng lên cao trào hai lần lúc làm từ phía sau. Đang lúc định đổi tư thế khác thì…
Mộc Trạch Tê vừa quay đầu lại liền thấy Nghiêm Kỷ đang dùng bao cao su: “Anh đeo bao?!”
Nghiêm Kỷ dừng lại: “Ừ. Em đang trong thời kỳ rụng trứng mà.”
Mộc Trạch Tê tức giận, đầu óc nóng lên liền nói không lựa lời: “Mang bao thì anh cố gắng vậy làm gì?!”
Nghiêm Kỷ???!
Nghiêm Kỷ cảm thấy hơi bất đắc dĩ. Mộc Trạch Tê còn muốn có thêm một đứa bé nữa.
Nhưng Nghiêm Kỷ thì không muốn lắm, vất vả mang thai là vợ mình, hơn nữa lúc sinh cũng rất đau.
Có một mình Nghiêm Hạp là đủ rồi.
Vợ chồng hai người có chút vấn đề.
Gần đây Nghiêm Kỷ bận việc nên không có thời gian lén đi tiêm thuốc tránh thai, nhưng anh thật sự không muốn Mộc Trạch Tê mang thai.
Vì vậy anh mới đeo bao khi Mộc Trạch Tê trong thời kỳ rụng trứng, nhưng Mộc Trạch Tê nhìn thấy thì làm ầm ĩ lên.
Anh không nghĩ đến Mộc Trạch Tê thật sự lại muốn có thêm một đứa bé nữa, vì vậy mới khiến Mộc Trạch Tê khó chịu.
Nhìn vẻ mặt của Nghiêm Kỷ thì biết anh nghe không lọt ý kiến muốn một đứa nữa của mình, còn qua loa lấy lệ với cô!
Sự qua loa lấy lệ này khiến độ tức giận tăng vọt, Mộc Trạch Tê càng lúc càng tức, đạp Nghiêm Kỷ một phát ra phía sau rồi định đứng lên.
Nghiêm Kỷ vừa thấy vợ không cho chạm vào trong đêm động phòng hoa chúc? Anh cũng nóng nảy, lập tức nắm chặt eo mềm của cô.
Một tay lột bao cao su, côn thịt tiếp tục đâm cô thật mạnh.
Lửa giận của Mộc Trạch Tê bùng nổ, không muốn cho anh chạm vào: “Khốn kiếp!”
Cô càng như vậy, Nghiêm Kỷ càng ra sức mà làm, túm chặt cô đâm tới mức chân cô phát run.
Nghiêm Kỷ dỗ cô: “Vợ ngoan, có mình Nghiêm Hạp là đủ rồi, hai đứa mình không cần nữa được không?”
Mộc Trạch Tê không thể rời đi, ngược lại run rẩy bắn ra thêm lần nữa, thân thể run mạnh: “Hu ~ đừng có lập tức đâm mạnh như vậy!”
Bỗng nhiên Mộc Trạch Tê kẹp chặt khiến Nghiêm Kỷ vẫn đang nhịn bắn tinh lập tức bắn ra.
Nghiêm Kỷ rút côn thịt ra theo bản năng, vừa thở hổn hển vừa bắn hết lên mông eo của Mộc Trạch Tê.
Lúc đàn ông lên đỉnh bắn tinh sẽ không biết tự hỏi là gì, đến khi anh lấy lại tinh thần mới nhận thấy không ổn.
Thôi xong…
Anh ngẩng đầu lên nhìn.
Giờ phút này Mộc Trạch Tê đang trừng mắt nhìn Nghiêm Kỷ, nước mắt chảy ròng ròng, cảm thấy vừa tức vừa muốn khóc, cầm lấy vòi sen xịt nước lên người Nghiêm Kỷ rồi khóc lóc chạy ra ngoài.

Bình luận

Để lại bình luận