Chương 199

Nghiêm Kỷ vẫn không chịu buông Mộc Trạch Tê ra, không ngừng hôn cô, để tùy cô cào.
Cảm giác được huyệt nhỏ mút vào đúng là thật mất hồn, anh càng muốn nhiều hơn nữa, hung hăng làm cô, bên trong ướt át mềm mại, khiến mị thịt bên trong càng hút mạnh hơn.
Một tay Nghiêm Kỷ nắm chặt đôi tay đang giãy dụa của cô.
Anh vừa quấn lấy Mộc Trạch Tê hôn ngấu nghiến, vừa hạ eo nghiền ép huyệt nhỏ của cô.
Tư thế truyền thống nam trên nữ dưới, nhưng Nghiêm Kỷ không điên cuồng làm cô như trước kia, mà ngược lại giống như đang đục lỗ, ôm Mộc Trạch Tê cắm vào sâu bên trong từng chút một.
Lúc làm mạnh nhất, Mộc Trạch Tê còn cảm nhận được rõ ràng côn thịt đang mở ra tầng tầng mị thịt đang khép chặt như thế nào, đâm thật sâu vào tử cung cô.
Từng đợt cắm rút mang theo khoái cảm, chấn động tới tận tử cung, miệng tử cung cũng dần dần mở ra một cái miệng nhỏ, hút lấy côn thịt.
“Ưm ưm… Ưm…” Khoái cảm từ sâu trong tử cung như dòng điện len lỏi trên toàn cơ thể Mộc Trạch Tê.
Cảm giác sung sướng tê dại, cả người cô run rẩy dữ dội, mật dịch tiết ra, đạt đến cao trào.
Cuối cùng Nghiêm Kỷ cũng buông miệng của Mộc Trạch Tê ra, nước bọt của hai người hòa với nhau, kéo ra một sợi chỉ bạc.
Nghiêm Kỷ cúi người hôn cô một cái: “Tê Tê có thoải mái không, chồng phục vụ em có thoải mái không ?”
Mộc Trạch Tê vẫn còn chìm đắm trong cao trào, ánh mắt mê ly, bên môi là nước bọt ướt át dâm mỹ óng ánh.
Cô nhẹ giọng mềm mại hỏi anh: “Nghiêm Kỷ, anh làm gì thế?”
Nghiêm Kỷ lại tiếp tục rút ra đâm vào, đâm sâu đến chỗ tử cung, chặn miệng tử cung lại: “Làm gì à? Làm em đó, không phải em muốn sinh thêm một đứa à? Không làm huyệt nhỏ của Tê Tê thì sao có em bé được.”
Huyệt nhỏ vừa mới cao trào sao có thể chịu được, Nghiêm Kỷ đâm chọc cứ như muốn mạng của cô vậy.
Nghiêm Kỷ đẩy nhanh tốc độ, tiếng rên rỉ của Mộc Trạch Tê đều bị anh đâm mấy trăm lần đến vỡ vụn.
Cơ thể của Mộc Trạch Tê run rẩy, cô đánh Nghiêm Kỷ, khó lắm mới có thể lên tiếng mắng anh: “Ưm… đừng… đừng dùng sức như vậy, tên khốn kiếp!”
Côn thịt cứng rắn cắm sâu vào bên trong tử cung rồi bắn ra, mị thịt vừa cao trào vừa hút chặt lấy côn thịt, toàn bộ tinh dịch đều rót vào chỗ sâu bên trong tử cung.
Nghiêm Kỷ sung sướng thở dốc, chậm rãi rút côn thịt ra.
Mộc Trạch Tê cảm giác trong bụng mình đều là tinh dịch: “Không phải anh không muốn sinh thêm một đứa nữa à… sao còn bắn vào trong.”
Nghiêm Kỷ không để ý đến sự né tránh của Mộc Trạch Tê, chỉ muốn hôn cô, giọng nói trầm thấp: “Đàn ông cắm huyệt nhỏ, sao có thể không muốn bắn vào bên trong chứ.”
Lời nói thô tục như vậy, Mộc Trạch Tê trợn mắt nhìn anh một cái, không muốn để ý tới anh nữa.
Chẳng qua là cô bị cắm đến mức xuân sắc mê ly, trong mắt cũng mang theo sự quyến rũ, ánh mắt như muốn hớp hồn người ta vậy.
Trái tim của Nghiêm Kỷ bị cô hút mất, côn thịt dưới eo lại chậm rãi ngẩng đầu lên.
Nghiêm Kỷ ôm lấy Mộc Trạch Tê, tham lam ngửi hôn cổ của cô, dùng chóp mũi cọ vào bả vai của cô.
“Nhà họ Nghiêm chúng ta đã ba đời đều chỉ có con một, nên anh chưa từng nghĩ sẽ sinh nhiều con. Hơn nữa người chịu khổ chịu tội sẽ là em, anh càng không muốn. Nhưng nếu em muốn thì chúng ta sẽ sinh, có được không?”
Mộc Trạch Tê đẩy đầu của Nghiêm Kỷ đang đặt trên cổ mình ra, đối diện với anh: “Em không muốn cãi cọ với anh, em chỉ thấy ấm ức, cần một chút thời gian để tiêu hóa. Ở nhà em có nhiều trẻ con, chị em nâng đỡ lẫn nhau, cho nên em cũng muốn Nghiêm Hạp có thêm một đứa em trai hoặc em gái.”
Nghiêm Kỷ cười một tiếng: “Anh biết.”
Anh giương mắt liếc nhìn cậu con trai đang ngủ say trong camera theo dõi, anh nhận ra được gần đây Nghiêm Hạp rất bá đạo.
Nghiêm Kỷ suy nghĩ, muốn sinh thêm một đứa cũng chưa chắc không được, vợ muốn sinh thì anh nào dám có ý kiến gì.
Sinh thêm một đứa để san sẻ tình yêu thương của mọi người dành cho Nghiêm Hạp cũng tốt, nếu không sau này sợ tính cách của thằng bé còn tồi tệ hơn anh.
Mà để cho Nghiêm Hạp làm anh trai cũng có thể khiến thằng bé cảm nhận được ý thức trách nhiệm.
“Vốn dĩ anh tính qua một khoảng thời gian nữa sẽ vứt thằng bé tới chỗ cậu của nó, để nhóm cậu tình tình tốt trông nom, để tính cách của thằng bé tốt hơn chút. Nhưng chắc là sẽ rất khó thực hiện, trong nhà có nhiều người lớn thương cháu trai sẽ không đồng ý.”
Mộc Trạch Tê… hoá ra anh cũng biết trẻ con nhà họ Nghiêm của anh có tính tình ngang ngạnh bá đạo.
Mộc Trạch Tê trách anh: “Đứa bé còn nhỏ như vậy, đi doanh trại quân đội làm gì chứ!”
Nghiêm Kỷ cười một tiếng: “Có gì không được chứ, khi anh còn bé cũng chạy khắp nơi trong doanh trại quân đội. Người khác tập luyện bắn súng thật bia thật thì anh đứng bên cạnh nhìn.”
Mộc Trạch Tê ngạc nhiên lẩm bẩm: “Đứa bé của nhà họ Nghiêm rất cao quý nhưng cách giáo dục lại thật hổ báo nha.”
Không đợi Mộc Trạch Tê nói xong, Nghiêm Kỷ đã lật Mộc Trạch Tê lại để cô nằm xuống, đặt một chân của cô lên trên bả vai mình, dùng tư thế nghiêng một bên để ra vào lần nữa.
Mộc Trạch Tê hét lên một tiếng: “Sao anh lại làm nữa thế? !”
Nghiêm Kỷ nâng chân của cô lên, vừa hôn vừa mút khiến đôi chân trắng nõn của cô hiện ra từng dấu vết đỏ tươi.
“Muốn mang thai sao có thể chỉ làm một lần được. Phải bắn đầy tử cung của Tê Tê mới mang thai được.”
Mộc Trạch Tê lập tức phát hiện điều không ổn.
Nghiêm Kỷ tiếp tục hôn đôi chân trắng nõn kia, đung đưa eo tiếp tục đi vào sâu.
Tư thế này khiến hai người có thể nhìn thấy rõ ràng côn thịt đỏ bừng to dài cương cứng đang đẩy huyệt nhỏ múp míp ra, rút ra cắm vào như thế nào.

Bình luận

Để lại bình luận