Chương 2

Thấy Kiều Đình không có trả lời, hàng mi dài nhắm nghiền không chớp, giống như đang ngủ sâu, Bá Vân cúi đầu, hưởng thụ hương thơm thiếu nữ, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi phấn nộn.
Không có sự đáp lại, Bá Vân không kiêng nể gì đưa lưỡi phác họa đôi môi, không phân biệt hàm trên hay hàm dưới mà liếʍ mυ”ŧ.
Bởi vì Kiều Đình nằm nghiêng nên cánh tay đè ép làm lộ bộ ngực nơi cổ áo, Bá Vân kéo cánh tay đặt trên eo cô ra, bàn tay cách lớp áo, nhẹ nhàng xoa bóp đôi nhũ hoa còn đang trong thời kì phát dục nhưng lại vô cùng đầy đặn.
Bộ ngực này nói đúng ra là được anh xoa lớn.
Bá Vân nhớ lần đầu tiên nhìn thấy ngực Kiều Đình, nó xẹp lép không có tí mỡ, theo sự “Nỗ lực” mát xa liên tục mỗi ngày của anh, dần dần có kết quả.
Chiếc hôn dần xuống cổ, hôn lên cả những vệt mồ hôi trên cổ của cô.
Đồng phục của Kiều Đình là chiếc váy màu xanh lam, áo màu trắng có ba nút, vì thường xuyên thay cô cởϊ áσ nên Bá Vân rất nhanh đã cởi sạch ba chiếc nút, kéo vạt áo sang hai bên, một bộ nội y màu hồng liền đập vào mắt anh.
Lúc trước, anh luôn cách nội y xoa bóp bộ ngực nhỏ, nhưng lần này, anh liều một phen, cởi nội y của cô ra, một đóa hồng nhạt không hề che đậy hiện ra trước mắt anh.
Lần đầu tiên nhìn thấy nhũ hoa Kiều Đình, màu sắc xinh đẹp như vậy, ngón tay Bá Vân vì hưng phấn mà run nhè nhẹ.
Anh duỗi tay khẽ chạm, ngón tay ấn ấn, xoay vòng.
“Ưm……” Miệng nhỏ phát ra tiếng rêи ɾỉ tinh tế, nhưng cô vẫn như cũ không tỉnh dậy.
Tiếng rêи ɾỉ của Kiều Đình thật là dễ nghe……
Bá Vân không kìm lòng nổi, cúi đầu bỏ nụ hoa vào trong miệng, liếʍ mυ”ŧ.
“Ôi Đừng……” Tiếng rêи ɾỉ của Kiều Đình lớn hơn, đầu lưỡi nóng bỏng bao quanh nhũ hoa mẫn cảm, khi đầu nhũ hoa đã đứng lên, thì bàn tay kia của anh vuốt ve đầu nhũ còn lại, trêu chọc không ngừng.
“A……” Tiếng rêи ɾỉ kiều mị làm nơi nam tính của Bá Vân bất giác sưng to, vải dệt màu kaki đã không chống đỡ nổi. Bá Vân cởi bỏ lưng quần, bàn tay to luồn vào trong quần, bắt đầu trên dưới vuốt ve côn ŧᏂịŧ nóng hổi.
Bá Vân một bên ăn nhũ hoa của thiếu nữ, một bên vuốt ve côn ŧᏂịŧ, dao động càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhanh, đến lúc anh không nhịn nổi du͙© vọиɠ muốn bắn, anh mới buông bầu ngực của Kiều Đình ra, đi vào phòng tắm.
Khi cánh cửa phòng tắm đóng lại, thiếu nữ trên sô pha mở to mắt ra.

Kiều Đình cúi đầu nhìn bộ ngực của mình bị Bá Vân liếʍ mυ”ŧ đến đỏ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nổi lên một rạng mây hồng thẹn thùng, có chút xấu hổ kéo vạt áo lại, nhưng nghĩ lại nếu Bá Vân phát hiện y phục cô khác với lúc nãy, biết cô đã tỉnh, về sau sẽ không chạm đến cô nữa, cô vội vàng kéo vạt áo ra lại, khôi phục nguyên trạng.
Kiều Đình không nhớ là từ lúc nào, lớn khái là một lần Bá Vân tới gọi cô dậy, bỗng nhiên ở trên ghế salon hôn môi cô, lúc ấy Kiều Đình rất hoảng sợ, sợ đến nỗi không dám cử động, mà Bá Vân cũng trằn trọc trên môi cô một hồi lâu, sau đó mới gọi cô dậy.
Lúc đó Kiều Đình không biết làm gì cả, đành giả bộ như không hề hay biết gì cả, duỗi người, vươn vai, còn hỏi Bá Vân có phải đã tới giờ cơm không, nhưng thực ra lúc đó tim cô đập rất nhanh, dường như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.
Sau đó mỗi lần Bá Vân tới gọi Kiều Đình, đều sẽ hôn cô một cái, hơn nữa thời gian hôn càng lúc càng lâu, cũng bắt đầu sờ mó trên người cô.

Bình luận

Để lại bình luận