Chương 2

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 2

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Ôm mèo trong lòng, Quý Hạ đi vào phòng bếp.

Bé Cam Nhỏ này rất kén ăn, không ăn thức ăn cho mèo, chỉ ăn cơm mèo, cơm mèo hôm nay lại hết sạch, có thể suy ra là ăn rất ngon miệng.

Quý Hạ vừa thu dọn đồ đạc trong nhà, vừa cảm thấy có chút nghi ngờ.

Không biết có phải ảo giác của cô hay không.

Đồ uống trong tủ lạnh thiếu một chai, bánh mousse hôm qua làm xong thì lại thiếu một miếng, trong thùng để đồ ăn vặt của cô cũng thiếu mấy gói khoai tây chiên…

Hơn nữa cô luôn cảm giác, đây không phải là lần đầu tiên.

Trong lòng Quý Hạ vừa suy nghĩ, vừa lấy ra một chai nước ép trái cây, đóng cửa tủ lạnh lại.

Sau đó cúi đầu, nhìn bé Cam Nhỏ

Cậu bạn nhỏ này không biết là nhận ra sự nghi ngờ của cô hay sao, còn đặc biệt ngửa đầu chớp mắt tỏ vẻ vô tội, hai tai nhẹ run lên, sau đó chậm chạm tiến tới, dùng khuôn mặt nhỏ tròn trịa nhắn của mình cúi xuống cọ vào mu bàn tay Quý Hạ.

Động tác nhỏ nhưng hiệu quả cao, nó có thể làm tan chảy trái tim của bất cứ ai.

Hành động làm nũng mềm mại này khiến Quý Hạ tạm thời vứt bỏ sự nghi ngờ của mình, quăng ra sau đầu

Tự nhủ lòng, chắc là bản thân cô tự ăn rồi quên mất? Bởi vì thời gian gần đây quá bận rộn, vì vậy nên cô sinh ra ảo giác?

Quý Hạ uống một ngụm nước trái cây nhiều loại, liếc mắt nhìn thời gian trên đồng hồ, ôm mèo con trong ngực ngồi xuống nghỉ ngơi trên sô pha, thuận tay trêu đùa mèo nhỏ.

Nói là trêu chọc mèo con, nhưng Quý Hạ nhìn bản thân duỗi tay trước mặt Cam Nhỏ nửa ngày, anh nằm trong vòng tay cô và quan sát một lúc lâu trước khi giơ móng vuốt lên và nắm lấy ngón tay của cô.

Nói thế nào nhỉ… Quý Hạ cảm thấy ngược lại, chính bản thân mình mới là người bị chọc ghẹo vậy.

Một lát sau, mèo con trong ngực đã ngáp liên tiếp vài cái, Quý Hạ nhìn đồng hồ cũng đã trễ giờ.

Cô chuẩn bị rửa mặt rồi đi ngủ.

Quý Hạ đứng dậy đi vào phòng ngủ, đặt con mèo nhỏ trong ngực lên giường.

Cục bông nhỏ được nhẹ nhàng đặt xuống giường, măng cụt màu hồng bé xíu giẫm lên chiếc giường cựa vài cái, khi nhìn thấy Quý Hạ vào phòng rửa mặt, anh mới chậm rãi ngồi xổm xuống, đáy mắt màu hổ phách xinh đẹp nhàn nhạt, có chút lười biếng chờ cô.

Tầm 15 phút sau, Quý Hạ từ trong phòng rửa mặt đi ra, nhìn thấy mèo con ngoan ngoãn ngồi yên chờ cô trên giường, đáy mắt lập tức mang theo ý cười, nâng cục bông đáng yêu lên cao “Ngoan như vậy sao?”

Vừa nói, Qúy Hạ vừa hôn lên chiếc tai nhỏ trước mắt.

Chỉ thấy cục bông run rẩy lỗ tai, móng vuốt nhỏ đặt trên vai cô, sau đó giãy dụa từ trong tay cô nhảy ra ngoài.

Nó cách khá xa rồi bước tới cuộn tròn trên gối của cô, đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp ngẩng lên ngước nhìn cô.

Nếu Quý Hạ nhìn kỹ, có thể nhìn thấy lông đuôi của anh hơi có chút xù, nhưng mặt ngoài vẫn là bộ dáng lạnh lùng đáng yêu.

Vừa rồi còn bám riết tỏ vẻ các thứ, giờ thấy cô thì xấu hổ bỏ chạy, nhưng con mèo tính cách nó vốn như vậy.

Quý Hạ cũng không tiếp tục trêu chọc Cam Nhỏ nữa, cô nằm xuống giường, đưa tay tắt đèn phòng, nhắm mắt lại, tay giơ ra sờ mèo con đang ngồi trên gối cạnh bên của mình, giọng nói có chút buồn ngủ nghe không rõ ràng “Cam Nhỏ, chúc ngủ ngon nhé.”

Không lâu sau, tiếng mèo kêu lên meo meo trong đêm tối.

Quý Hạ cực kỳ mệt mỏi, hơi thở đã dần dần ổn định.

Tự nhiên không nhìn thấy ánh trăng ảm đạm.

Mèo con ngồi xổm trên gối nghiêng đầu nhìn Quý Hạ trong chốc lát.

Hai cái lỗ tai nhỏ lại run rẩy lên vài cái.

Lại cúi đầu mèo con của mình, nâng chân trước lên, đem hai cái lỗ tai nhỏ của anh đè xuống, lại lặng lẽ nghiêng đầu nhìn thoáng qua Quý Hạ, sau đó cả con mèo đều chôn vào trong chăn.

Khi được chôn vào trong chăn thì lập tức không nhìn thấy mèo con nhỏ kia nữa, chỉ thấy hai cái lỗ tai nhỏ kia, chậm rãi chống đưa lên, run nhẹ, vành tai đỏ bừng.

Bình luận

Để lại bình luận