Chương 2

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 2

Đại luật sư ngồi xuống phía đối diện với cô, Trầm Thù Sắc tâm thân lạnh lẽo, cơ thể cứng lại.

“Phu nhân, tôi đến đây ngày hôm nay là do được Hách tiên sinh ủy thác tới”.

“………. Tôi biết”, lòng chùng xuống, trong tâm thoáng hiện lên cảnh tượng lần đầu tiên cô bước chân vào nơi xa hoa này, khi đó hắn đã tặng cô làm lễ vật hỏi cưới, đáy lòng không nhịn được mà cảm thấy chua xót – một cái đồng hồ nhập khẩu từ Đức, tạo hình đẹp đẽ, cứ mỗi giờ lại có một đôi tân lang tân nương bước ra kèm theo tiếng nhạc vui tai. Khi đó cô mua chiếc đồng hồ này, là vì muốn mỗi giây mỗi phút trôi qua đều hòa trong tiếng nhạc như đôi uyên ương kia.

Đến khi kết hôn mới biết được, cô dâu cùng chú rể hóa ra không hề vui sướng như vậy.

Bỗng nhiên “keng” một tiếng, ô cửa trên đồng hồ mở ra, một đôi hình nhân mới đi ra, cầm tay khiêu vũ trên nền nhạc dân ca Đức.

A, đã qua một giờ rồi, nhưng sao nhạc chuông đang vui lại có phần đau thương như vậy?

“Như vậy, phu nhân sau khi xem xong giấy tờ thỏa thuận, nếu không còn ý kiến gì khác thì xin hãy kí tên”.

Trầm Thù Sắc lấy lại tinh thần nhìn luật sư Du. Không hổ danh là đại luật sư, cho dù đối mặt lại thấy xấu hổ, lại trong hoàn cảnh khó nói này, đều có thể dùng phương thức trực tiếp nhất để xử lí. Nhìn những trang giấy rời rạc trước mắt, cô nhẹ nhàng mở miệng, “Ngài luật sư ……”

“Vâng”

“Ngài có thể che đi tiêu đề văn kiện được không ……”, cố hít thật sâu, cô lấy hết nỗ lực bày ra bộ dáng tươi cười, nước mắt ngoài không kiềm chế được chảy tràn ra khuôn mặt, “để tôi có thể tự lừa mình, đây chỉ là …….. một văn bản hết sức bình thường”.

Du luật sư liếc nhìn nàng, đẩy gọng kính, cầm đồ vật che đi mấy chữ thỏa thuận ly hôn. “Phu nhân không muốn nhìn xem quyền lợi của chính mình sao?”

Trầm Thù Sắc nhanh chóng kí tên, “Không cần nữa, thời điểm tôi gả cho anh ta, cái gì cũng đều không mang theo, không phải sao?”, cô đứng dậy, ngước nhìn ánh nắng chói mắt bên ngoài.

Du luật sư muốn nói cho cô biết, sau khi ly hôn cô có thể nhận được rất nhiều quyền lợi, nhưng xem biểu hiện của cô, hắn không nói nên lời. Hắn nghĩ thiếu phụ trẻ tuổi trước mặt này, không giống như lời người của Hách gia là hạng người vô sỉ hạ lưu, lòng tham không đáy, ngược lại giống như người sống trong những nhà quyền thế, vô lực yếu đuối, chỉ đành phó mặc cho người khác an bài.

Aizzz, hắn lại nhiều chuyện nữa rồi. “Phu nhân, cô có lời gì muốn ta nhắn cho Hách tiên sinh hoặc có vật gì cần chuyển cho ngài ấy không?”

Tổng tài đại nhân mấy ngày nay tâm trạng xem ra cực kì u ám, cứ như mưa to gió lớn sắp đến, thật là khủng bố a!

Rõ ràng mấy ngày trước, ngày mà các vị quản lý cao cấp đều gọi là “ngày thứ Hai đen tối”, đại tổng tài sát ý một chút đều không có, khi đó mọi người còn to nhỏ với nhau, không biết vì sao tổng tài tâm lý lại tốt như vậy, chẳng lẽ hắn đang trong thời kì “mùa xuân tươi đẹp” sao?

Kết quả, tâm trạng “mùa xuân” phơi phới chỉ kéo dài đúng một ngày, ngày tiếp theo toàn bộ nhân viên lại bị tra tấn trong cái lạnh kinh người từ hắn, cả đám cấp dưới của hắn run lẩy bẩy như bị dội một gáo nước lạnh, từ trên xuống dưới mọi người chuẩn bị sẵn tinh thần bị “Đóng băng đến chết” đi.

Nghe nói, bốn năm trước Hách Thừa Hôn đã gặp một tai nạn xe cộ, suýt nữa tính mạng cũng không còn, khiến hắn hôn mê trong vòng 2 năm tại bệnh viện, giống như người thực vật, nhưng sau đó kì tích xảy ra, hắn đột nhiên bừng tỉnh, thân thể sau khi điều dưỡng tốt liền lập tức trở về tập đoàn Liên Hãn, khôi phục tác phong làm việc càng ngày càng nghiêm khắc nhưng hợp lí.

Về phần tính tình hắn bạo ngược, mừng giận thất thường do đâu mà có thì không ai biết, cũng giống như nguyên nhân khiến cho tâm tư tốt đẹp ngày thứ Hai đó lại càng không có người tường tận.

Bình luận

Để lại bình luận