Chương 2

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 2

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đây là ý tưởng duy nhất mà Thẩm Viên nghĩ ra được, cơ bắp trên người anh căng chặt, con ngươi yên lặng như biển chết đột nhiên nổi sóng dữ dội, anh siết chặt chiếc điện thoại di động ở trong tay, điện thoại phát ra những tiếng vang két két két, dường như sắp bị sự thô bạo của anh phá hỏng.

Đôi môi mỏng bạc tình mím chặt lại, anh nở một nụ cười mỉa mai, sau đó mở ứng dụng ra.

Anh ngược lại muốn xem thử, mấy người đó đang muốn làm cái gì.

Hình ảnh chợt lóe lên, màn hình đầu tiên xuất hiện một mảng màu trắng rất lớn, sau đó là vô số đoá hoa hồng màu hồng nhạt đang nở rộ, tiếng nhạc đáng yêu vang lên, những đóa hoa hồng tản ra, trên chiếc thảm lông màu trắng xuất hiện một cô gái nhỏ đang trần truồng.

Cô gái nhỏ này khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, vẫn ở độ tuổi niên thiếu thanh xuân, làn da trắng nõn không tì vết, vòng eo mềm mại tinh tế, đôi chân thon dài, những ngón chân hồng phấn trông rất đáng yêu.

Cô đang nằm trên thảm, hai mắt nhắm chặt lại, nhìn giống như người đẹp đang chìm vào giấc ngủ say.

Xung quanh màn hình còn xuất hiện một vài phím bấm, đó là các phím để thay đổi trang phục, trạng thái, kỹ năng và có cả phím để nạp tiền.

Đây là một trò chơi thật hay sao?

Chưa kể anh cũng chưa chơi game bao giờ, mà cho dù có chơi đi chăng nữa thì anh cũng không chơi mấy cái game thời trang vớ vẩn như thế này!

Thẩm Viên cảm thấy những kẻ đó thật sự coi anh như một thằng ngốc.

Anh không còn thấy hứng thú nữa, những ngón tay thon dần ấn thoát ra ngoài, chuẩn bị gỡ cài đặt ứng dụng này.

Anh đã thử xóa ứng dụng này, nhưng mấy lần đều không thấy có phản ứng gì, chuyện này làm đuôi lông mày của Thẩm Nghị nhíu lại càng chặt hơn, trong lòng anh cảm thấy việc này không hề đơn giản.

Tại sao đây là một ứng dụng trên điện thoại di động nhưng anh lại không thể gỡ cài đặt được? Trừ khi cái điện thoại di động này đã bị trúng độc, hơn nữa dữ liệu trong này cũng bị đánh cắp.

Nhưng nó chỉ là một ứng dụng bình thường, sao có thể mang lại nhiều lợi ích như vậy được?

Anh lại bấm vào thêm một lần nữa, vẫn là hình atnh như cũ, cô gái nhỏ bên trong vẫn chưa tỉnh dậy, đang ngủ rất say.

Thẩm Nghị nhịn không được, anh đưa tay ra chạm vào khuôn mặt của cô gái nhỏ.

“Ưm~”

Đột nhiên rên rỉ yêu kiều của cô gái nhỏ phát ra từ trong điện thoại di động, cô dùng những ngón tay nhỏ nhắn của mình gãi nhẹ lên khuôn mặt trắng nõn, cái miệng nhỏ đỏ hồng hé mở, tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Còn có thể tương tác được với nhau nữa sao?

Đối mặt với cô gái nhỏ đang trần truồng trong điện thoại di động của mình, Thẩm Viên hừ một tiếng, sau đó lại dùng tay đẩy nhẹ một cái. Lần này, cơ thể đang cuộn tròn nằm nghiêng sang một phía bị anh đẩy đến đối diện, hai bầu vú mềm mại trước ngực, núm vú hồng hào xinh đẹp, cũng như khe hở ở nơi riêng tư kia đều bị anh nhìn thấy hết toàn bộ.

Thẩm Viên phớt lờ nhịp tim đang nhanh dần lên của mình.

Từ khi còn nhỏ anh đã bận rộn không ngừng, nền giáo dục ưu tú khiến anh không phải chỉ cần học nhiều thứ ngôn ngữ mà còn phải học cưỡi ngựa, giám định và thưởng thức nghệ thuật, săn bắn… Một ngày hai mươi tư giờ đều bị lấp đầy bởi việc học, hoàn toàn không có thời gian để yêu đương.

Sau khi tiến vào tập đoàn Thẩm thị, từ giám đốc chậm rãi leo lên được vị trí chủ tịch, công việc lại tiếp tục lấp đầy cuộc sống của anh, thời điểm hiện tại, một ngày anh chỉ được nghỉ ngơi từ ba đến bốn tiếng.

Thẩm Viên hai mươi chín tuổi đầu, nhưng chưa biết yêu là gì, anh vẫn là một xử nam.

Bình luận

Để lại bình luận