Chương 2

Bồi bàn dẫn tôi đến quầy bar trong góc, cũng hảo tâm giúp tôi chọn một ly rượu chắc khoảng mười độ và có ga. Nhìn cử động của anh, tôi giống như là cô gái giữ gìn thủ tiết đè nén quá lâu, chỉ đến xem mà không chơi vậy. Tôi mặc dù bất đắc dĩ nhưng vẫn là ngồi đàng hoàng ở trong giác, bởi vì không có cách nào để ra tay, cho nên không thể làm gì khác hơn là ngầm quan sát, quan sát người đàn ông may mắn sắp trở thành quà sinh nhật của mình.

Tôi dựa vào vách tường, uống rượu có ga, đem mình hoàn toàn ẩn thân mờ mờ ở trong góc, con ngươi linh hoạt di động, đánh giá những người đàn ông trong quán rượu. Bởi vì tính chất có quan hệ đến quầy rượu nên đàn ông tới đây đều rất có tố chất, trên căn bản đối với bạn gái hành động mập mờ cũng là có điểm đến điểm dừng, phong lưu mà không hạ lưu.

Nhìn xung quanh quầy rượu mấy lần, tôi phát hiện trên cản bản nam nhân đều là tự mình tìm đến con mồi, duy chỉ có một người đàn ông trẻ tuổi ngồi yên trong góc uống rượu có ga là giống với tôi, anh tựa hồ đem phụ nữ nơi đây cự tuyệt, so với tôi càng giống là cuộc sống thực tế, chỉ nhìn chứ không đùa người.

Rất nhanh tôi liền quyết định anh chính là người đàn ông may mắn, bởi vì khó tiếp cận, cho nên sạch sẽ, mà cũng bởi vì khó tiếp cận, cho nên tôi cần dũng khí.

Tôi gọi người pha rượu tới, chỉ vài loại rượu mạnh, tính toán đến việc mượn rượu để có thêm can đảm.

Nhờ phúc của “Conan”, tôi cũng nói ra được tên của vài loại rượu: Karl, Sherry, Tequilla, Vodka, Vermouth, Calvados, Bourbon, Chianti, Korn, Whisky….(*)

(*xem chú thích cuối chương)

Người pha rượu nhìn tôi bằng vẻ mặt không đồng ý, chết sống cũng không chịu giúp, từ ánh mắt trách cứ của anh thì xem ra, tựa hồ người này ngộ nhận đem tôi trở thành trẻ vị thành niên ah.

Được rồi, tôi thừa nhận là mình thoạt nhìn trông tương đối trẻ, nhưng là, chẳng lẽ tôi lại không được uống rượu mạnh chỉ vì thế sao? Cuối cùng tôi khuyên can mãi, thiếu chút nữa phải đem cả chứng minh nhân dân ra ngoài, người pha rượu này mới vạn phần không tình nguyện đưa cho tôi một chén rượu chẳng rõ tên.

Bời vì tôi tự nhận mình tửu lượng rất tốt, cho nên mới lựa chọn rượu mạnh, mà thứ rượu không biết tên này xem ra đích thực rất mạnh, một chén vừa xuống bụng, tôi liền cảm thấy có chút nóng, ý thức bắt đầu mơ hồ, tôi nhìn một chút rồi chuyển hướng sang người pha rượu, anh chẳng phải là không tình nguyện giúp tôi lấy rượu mạnh sao?

Tôi hít sâu một hơi, rời khỏi quầy bar, mặc dù đầu óc choáng váng nhưng cước bộ vẫn coi như vững vàng, vòng qua những vị khách khác mà hướng người đàn ông trong góc đi tới.

Tôi đứng trước mặt người đàn ông, chống lại ánh mắt kinh ngạc, nghi ngờ, không giải thích nổi của anh. Tôi nuốt từng ngụm nước bọt, đặt mông ngồi xuống bên cạnh anh, nhìn về phía trước vài giây rồi đột nhiên đem mặt chuyển hướng anh, thân người cũng nhích tới gần.

Đúng lúc tôi sắp chạm vào anh thì đột nhiên tên đó lại trốn tránh né đi, ý định cự tuyệt rất rõ ràng. Tôi mấp máy môi, ánh mắt chìm chìm, không ngừng tính toán trong đầu rồi tiếp tục ngang nhiên xông qua, đem miệng gần sát lỗ tai của anh, không nhìn đến thân thể dần trở nên cứng ngắc kia mà cứ lớn tiếng nói: “Tôi và anh là cùng một loại người mà!”

Nói xong câu đó tôi đột nhiên cảm thấy có chút không giải thích được, chính bản thân cũng không biết nên nói thêm gì nữa.

Ngoài dự tính, anh đột nhiên nhìn tôi chằm chằm, trong mắt có khiếp sợ, giãy dụa, suy tư cùng rất nhiều vẻ mặt khác lạ.

Không kịp phản ứng, anh đột nhiên cầm chặt tay tôi kéo đi, nhanh chóng mang ra khỏi quầy rượu.

Trên đường về, ngồi ở ghế xe, tôi đột nhiên có chút khiếp đảm, cũng có chút không thể tin được sự can đảm của mình. Quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang lái xe, phát hiện anh ta hóa ra chẳng phải là cực phẩm bình thường, vốn là dưới ngọn đèn mờ ảo ở quán bar đã thấy anh không tệ, không nghĩ tới lại tuấn mĩ như vậy. Tôi nhìn sống mũi cao thẳng của anh mà cười khúc khích, không nghĩ là vận khí của mình lại tốt như vậy nha, chọn bừa cũng trúng được một cực phẩm.

Bình luận

Để lại bình luận