Chương 2

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 2

: Bạn Thân “Hư Hỏng”
Chủ nhân của bàn tay ấy, đang không chút biểu cảm mà nhìn cô. Bốn mắt chạm nhau, không gian như ngưng đọng.
Bạch Đường bỗng thấy nắng hôm nay sao mà gắt thế, chói đến mức cô không mở nổi mắt. Dù chỉ là cái nhìn vội vã xuyên qua kẽ tóc rối.
Cô lập tức dời mắt, vờ như bình tĩnh, chậm rãi xoay người. Vừa đi qua khúc quanh của bức tường, cô liền cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng. Tiếng gió rít bên tai, trái tim trong lồng ngực đập loạn xạ, dồn dập hơn bất cứ lúc nào, báo hiệu sự hoảng loạn của chủ nhân.
Ra khỏi hẻm, cô mới dám đi chậm lại, vừa vuốt lại mái tóc dài hơi xoăn thành đuôi ngựa, vừa cố gắng bình ổn nhịp thở. Mở WeChat, cô mặc kệ hàng loạt dấu chấm hỏi của con bạn thân, vội vã gõ một dòng:
Ngọt Rụng Răng: “Nhè Nhẹ, tao vừa gặp được Thánh Đấu Sĩ phiên bản đời thực!!” Trần Như Nhộng: “ĐỆT!! Lên lớp kể lẹ cho bà!!!”
Cất điện thoại, Bạch Đường không sao nhịn được nụ cười si mê đang nở trên môi.

Vừa vào lớp, Bạch Đường lập tức phi thẳng đến chỗ Khúc Nhè Nhẹ. Thằng bạn cùng bàn của Nhè Nhẹ thấy cô, liền tự giác ôm sách vở chuồn sang bàn trống bên cạnh, mặt đỏ lựng, thỉnh thoảng còn lén nhìn cô.
Khúc Nhè Nhẹ thò tay vào hộc bàn, lôi ra một hộp sữa chua dâu, cắm sẵn ống hút đưa cho bạn.
Bạch Đường vừa hút sữa rột rột, vừa kể lại toàn bộ sự việc. Đương nhiên, cô khôn ngoan giấu nhẹm cái tạo hình đầu bù tóc rối như tổ quạ của mình.
“Thế mà mày chạy á? Chạy???” Khúc Nhè Nhẹ trợn mắt, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. “Mày nhìn lại mày xem, cái mặt này, cái ngực này, cái chân này, món nào không xuất sắc? Đến lúc quan trọng thì lại nhát như thỏ đế! Phim hành động mày cũng xem không thiếu bộ nào, đúng là lý thuyết thì hùng hục, thực hành thì ỉu xìu!”
Bạch Đường nghe mắng mà chỉ biết thở dài, hối hận vô cùng.
Khúc Nhè Nhẹ và Bạch Đường là bạn nối khố. Hai ông bố là đồng nghiệp, cả hai lớn lên trong khu tập thể bệnh viện. Mãi đến khi Bạch Đường lên Sơ trung (lớp 6-9), bố cô mới quyết định nghỉ việc nhà nước, ra ngoài mở phòng mạch riêng, gia đình mới dọn về phía nam thành phố.
Hai đứa này từ bé đã không giống ai. Ngoài trò quàng chăn giả làm công chúa, chúng nó còn khoái trộm đọc sách y học của bố. Mới lớp hai đã thuộc làu cấu tạo cơ thể người, và sớm “giác ngộ” về sự hòa hợp âm dương. Lên sơ trung, chúng bắt đầu lén lút tìm “tài liệu” trên mạng, nâng cấp kiến thức lý thuyết sách vở lên tầm cao mới: quan sát thực chiến.
Trớ trêu thay, hai tâm hồn “đáng khinh” này lại được ban cho vẻ ngoài xuất chúng. Khúc Nhè Nhẹ có khí chất lạnh lùng, mặt lúc nào cũng như muốn nói “người sống chớ lại gần”. Còn Bạch Đường, cô lớn lên hoàn toàn trái ngược với cái tên “Băng thanh ngọc khiết” của mình. Gương mặt trái xoan, đôi mắt phượng hẹp dài, đuôi mắt sắc lẹm, vừa quyến rũ vừa kiêu kỳ. Chân dài, eo thon, nhưng đặc biệt, những chỗ cần phổng phao thì lại cực kỳ nảy nở.
Như lời Khúc Nhè Nhẹ hay nói, Bạch Đường chính là con hồ ly tinh chuyển thế, thằng nào sau này ngủ được với nó, đúng là tu bảy kiếp mới có.
Chiều tan học, hai đứa chui rúc trong phòng Bạch Đường, mỗi đứa một bên tai nghe, lưng quay ra cửa. Trên màn hình laptop, hai cơ thể trần trụi đang quấn lấy nhau.
Đó là một bộ phim “nghệ thuật” thuộc series “Thánh Đấu Sĩ” mà cả hai cực kỳ tâm đắc.

Bình luận

Để lại bình luận