Chương 2

Nhìn cô gái ngủ ngon lành trong lòng mình, Nghiêm Minh Xuyên châm một điếu thuốc. Trong làn khói mù mịt, anh hồi tưởng lại một đoạn thời gian trong quá khứ.
Nó đã xảy ra mười năm trước. Năm đó, Nghiêm Minh Xuyên mới 18 tuổi, còn Doãn Tuyết Nhi mới 8 tuổi. Đó là một ngày mưa, tiểu Tuyết Nhi cầm một chiếc ô nhỏ đi về nhà, tình cờ gặp được Nghiêm Minh Xuyên vừa bị tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Lúc đầu tiểu Tuyết Nhi quả thực đã bị Nghiêm Minh Xuyên với khuôn mặt đầy máu dọa cho hoảng sợ, nhưng rõ ràng là cha mẹ cô đã nuôi dạy cô rất tốt, cô chỉ do dự một lúc, sau đó bước tới phía trước giúp đỡ.
Cô dùng điện thoại di động của Nghiêm Minh Xuyên để gọi cho bố mẹ, sau khi bố mẹ cô đến, họ đã giúp cảnh sát và nhân viên y tế giải cứu Nghiêm Minh Xuyên. Nghiêm Minh Xuyên nằm trên cáng không giấu được sự ghen tị trong lòng khi nhìn gia đình ba người ăn mặc giản dị nhưng vô cùng hạnh phúc.
Kể từ đó, anh đã bí mật để mắt đến gia đình này và ngay cả khi tiểu Tuyết Nhi không biết, thì anh cũng chưa từng bỏ lỡ một giây phút trong cuộc đời cô.
“Tôi nghe.” Nghiêm Minh Xuyên nghe điện thoại, trong ống nghe vang lên giọng thư ký Triệu “Thiếu gia, cậụ..”
“Là anh sắp xếp cho cô ấy à?” Nghiêm Minh Xuyên trực tiếp ngắt lời anh ta.
“Là do lão gia sắp xếp.” Thư ký Triệu nhịn không được áp lực, chỉ có thể mang chuyện của lão gia Nghiêm Đông nói ra, sau đó đổi giọng nói “Nhưng ngài yên tâm đi, cô gái này tuyệt đối trong sạch, hơn nữa còn là một cô gái trẻ.” Tôi nghe nói là em trai của cô ấy đã đánh con trai của thị trưởng, bây giờ thị trưởng đang muốn đưa cậu ta vào tù. Và Nghiêm lão gia đã hứa rằng ngài ấy sẽ giúp cô Doãn giải quyết chuyện này.”
“Anh?” Nghiêm Minh Xuyên nhíu mày nói “Cô ấy là con gái một trong nhà mà, lấy đâu ra em trai nào nữa chứ?”
Và vì để Doãn Tuyết Nhi được phép xuất hiện trên giường của con trai mình, Nghiêm lão gia đã ngay lập tức cho người điều tra về lai lịch của Doãn Tuyết Nhi. Vì vậy, thư ký Triệu lập tức giải thích “Tôi nghe nói rằng cha mẹ của cô Doãn bị tai nạn xe hơi khi cô ấy 10 tuổi và sau đó cô ấy được một cặp vợ chồng nhận nuôi. Người anh em này cũng là con cái nhà đó. Nhưng sau đó hai vợ chồng kia cũng không may qua đời và hai chị em đã nương tựa vào nhau mà sống. Mối quan hệ cũng rất tốt. Và nghe nói, lần này người em trai ra tay đánh con thị trưởng cũng vì gã kia đã động chạm vào cô Doãn. ”
Lông mày của Nghiêm Minh Xuyên càng nhíu chặt hơn, anh cúp điện thoại, trong đầu bắt đầu lên kế hoạch.
Cơn tức giận trong lòng anh dịu đi khi nhìn cô gái đang ngủ say trong lòng mình “Tuyết Nhi, từ nay về sau em sẽ không còn là trẻ mồ côi nữa, vì em đã có anh rồi.”

Bình luận

Để lại bình luận