Chương 2

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 2

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: TIẾNG GỌI TỪ VỰC THẲM

Bên dưới bình luận “tìm người thay thế” ấy là hàng chục câu trả lời. Lương Sam tò mò nhấp vào. Giữa những cái tên xa lạ, một ID được nhắc đến vài lần với sự cuồng nhiệt khác thường.

“Trộm lớn lên 3: Thử nhìn qua @Là JY không phải JY xem. Đây là chủ kênh tôi cực kỳ yêu thích. Giọng nói tuyệt đối là hàng cực phẩm.”
“Cá con có mùi lạ: Nhiều fans lắm, nhưng mà anh ấy kín tiếng.”
“Mơ thấy con rệp nôn: JY không chỉ giọng hay mà còn đẹp trai nữa… Nghe nói tính tình cũng tốt… Haha.”

Lương Sam do dự một giây. “JY không phải JY”. Một cái tên kỳ quặc. Ngón tay cô di chuyển, nhấn vào trang Weibo của người được gắn thẻ.

Trang cá nhân của anh ta sạch sẽ đến kinh ngạc. Không một mẩu quảng cáo, không tag linh tinh, không ảnh tự sướng. Bức tường cá nhân chỉ có vài bài đăng, đếm trên đầu ngón tay.

Và tất cả đều có cùng một nội dung:

“Đến.”

Chỉ một từ duy nhất.

Bài đăng gần nhất là từ hai ngày trước, vẫn là từ “Đến” ngắn gọn đó, nhưng đã có hơn năm trăm bình luận. Lương Sam nhấp vào.

Trái ngược với sự kiệm lời của chủ kênh, khu bình luận là một lễ hội của sự phát cuồng.

“Tiểu Lưu thực ngưu: Chồng ơi, anh đến rồi ~ Hôm nay lại là một ngày lụt lội ~”
“Đêm dài dâu tây tương tương nhưỡng nhưỡng: Cứu mạng! Giọng nói này là Nam Bồ Tát của tôi!”
“Chuyên mất ngủ vì anh: Tôi là chó của anh yêu: JY gâu ô ô ô ~~”
“Ngươi nói gì cũng chưa dùng _: Nghe đã sướng, quá yêu anh a a a a!”

Lương Sam bật cười khe khẽ. Một đám con gái ngây thơ.

Bình luận đầu tiên được ghim lại là một đường dẫn tải về file ghi âm mới nhất. Âm thanh nhắc nhở download đã hoàn tất. Cô nằm lại trên giường, xoay người, tìm một tư thế thoải mái nhất. Tai nghe được cắm vào.

Cô nhấn mở file ghi âm.

Tên của file âm thanh hiện lên: “Bé hư phải bị phạt.”

Một sự im lặng kéo dài khoảng ba giây.

Sau đó, một giọng nói vang lên.

Đó không phải là giọng trầm ấm kiểu “S”. Đây là một chất giọng khác hẳn. Nó trầm, nhưng lại mang theo một sự khàn khàn ma mị, như thể người nói vừa trải qua một đêm dài, hoặc như anh ta đang cố tình đè nén dây thanh quản, để âm thanh cọ xát vào nhau, tạo ra một sự quyến rũ nhẹ nhàng nhưng chết người.

“Tôi đã nói em bao nhiêu lần rồi?” Giọng nói thì thầm, như đang ở ngay bên tai cô. “Ngoại trừ tôi ra, em không được phép nói chuyện với người đàn ông khác. Không nghe lời à, hửm?”

Lương Sam bất giác nín thở. Cái từ “hửm” cuối câu, anh ta kéo dài ra, âm mũi vang lên, lười biếng mà đầy uy hiếp.

“Không phục, đúng không?”

Một tiếng cười trầm, ngắn.

“Vậy… tự mình cởi đi. Tôi muốn xem em.”

Không phải là một mệnh lệnh thô bạo. Nó là một lời dụ dỗ.

“Đừng nhúc nhích. Tách chân ra.”

Lương Sam cảm thấy gò má mình nóng lên. Đây là cái quái gì vậy?

“Chết tiệt.” Giọng nói bỗng nhiên gằn lại, mang theo ý cười. “Đến nội y cũng không mặc. Em đang chờ tôi đến làm em, đúng không, hửm?”

Ma xui quỷ khiến thế nào, Lương Sam thấy tay mình vô thức đưa xuống, chạm vào mép chiếc quần lót lụa của mình. Cô giật mình rụt tay lại.

Giọng nói này có độc. Nó khàn, nó quyến rũ, nó như có như không. Với chiếc tai nghe áp sát, âm thanh trầm khàn ấy vây quanh cô, ôm ấp cô, như một vòng tay vô hình.

Bình luận

Để lại bình luận