Chương 2

Từ Gia tò mò hỏi cô, từ ngày đầu tiên khai giảng cho tới bây giờ, vẫn luôn có nam sinh cấp 3 ở khu dạy học bên cạnh chạy tới nhìn Tần Niệm, hết đợt này tới đợt khác. Nhưng tất cả đều không có lại gần quấy rầy hay làm phiền đến Tần Niệm, mà chỉ đứng nhìn xem cô mà thôi.

Cho nên cách khai giảng mới mấy có mấy ngày, mà các bạn trong lớp đã biết Tần Niệm có một người anh trai đang học cấp ba, hình như rất nổi tiếng ở trong trường.

“Không biết” Tần Niệm trả lời. Lúc trước cô học ở trường Sơ Trung (THCS), học kỳ này mới thi đậu vào trường Cao Trung (THPT) này, nên khi cách khai giảng mới có mấy ngày, cô ngay cả bạn trong lớp đều không biết hết, chứ đừng nói gì là bạn học của anh trai.

“Anh trai cậu học lớp 12 đúng không? Mình nghe nói chiều nay lớp 12 có trận đấu bóng rổ với lớp 11 đó, chúng ta cùng nhau đi xem đi”. Từ Gia hào hứng đưa ra đề nghị, cô nàng là một người theo kiểu hoạt bát nhí nhảnh, cho nên khi nói chuyện thì đáy mắt luôn mang theo ánh cười, rất là có sức cuốn hút.

Tần Niệm nghe vậy thì do dự vài giây, sau đó mới gật đầu, “Được.”

Thời gian nặng nề của hai tiết học cuối cứ vậy trôi qua một cách dày vò, cuối cùng cũng tới lúc tan học, đám học sinh thi nhau thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng học như bầy chim đang sổ lồng.

Tần Niệm thu dọn cặp xách xong, liền cùng với Từ Gia rời khỏi khu dạy học.

…..

..

Bầu trời lúc này đã chạng vạng xế chiều, làm cho sân trường cũng đã bớt hẳn đi cái nóng, và vì vậy không khí cũng phá lệ trở nên ồn ào hơn. Trên những dãy hành lang cầu thang đều đầy ắp những tiếng cười nói của những đám học sinh, tất cả đều mặc đồng phục màu xanh áo trắng. Lúc này Tần Niệm đang đi bên cạnh Từ Gia, cả hai đều nhanh chóng hòa vào trong đám đông đó.

Trường THPT số 1 có nhiều sân bóng rổ, nhưng hôm nay chỉ có một sân bóng rổ là có thi đấu. Chờ cho đến khi Tần Niệm cùng Từ Gia chạy tới nơi, thì trận thi đấu đã bắt đầu được một lúc rồi. Người đi xem trận đấu rất đông, rất nhanh cả sân bóng liền đông đúc và náo nhiệt, trong đó phần lớn đều là nữ sinh.

Từ Gia có chút hưng phấn, lôi kéo Tần Niệm chen vào bên trong đám đông, không nhịn được nhìn xung quanh rồi liền hỏi Tần Niệm,

“Anh trai cậu là người nào a?”

Tần Niệm ngẩng đầu lên nhìn vào sân bóng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang mặc đồng phục màu đỏ của cầu thủ bóng rổ.

Không chờ cô mở miệng, Từ Gia đã vội vàng nói: “Đừng nói đừng nói, để mình thử đoán xem có đúng không nha…”

Tần Niệm: “……”

“Có phải cầu thủ số 5 mặc đồng phục màu đỏ kia hay không?” Từ Gia chỉ vào người dẫn đầu của đội đỏ mà nói.

Tần Niệm mím môi, có chút kinh ngạc hỏi lại: “Như thế nào mà cậu có thể đoán được?”

Từ Gia cười đắc ý, ghé sát tai cô và nhỏ giọng nói: “Mình đoán anh cậu hẳn là rất nổi tiếng, mà ở đây lại có nhiều nữ sinh như vậy, rất có khả năng đều là tới xem anh ấy, cho nên liền có thể khẳng định anh cậu là cái người vừa cao vừa đẹp trai kia a.”

Bình luận

Để lại bình luận