Chương 2

xem Đường Đường có phải còn ở bên trong khóc hay không, kết quả không nghĩ tới Đường Đường sẽ đột nhiên ra ngoài.
Khi bắt gặp ánh mắt Đường Đường, biểu cảm vui sướиɠ khi người gặp họa trên mặt còn chưa kịp thu hồi.
Vài người lập tức có chút xấu hổ.
Lúc trước nhân khí Đường Đường quá cao, cảnh quay được phát lên nhiều nhất, do đó mọi người đều thích cùng cô ghé vào nhau để được lên màn ảnh nhiều hơn.
Cho nên dù có không vừa mắt thì cũng có điểm kiêng kị, giả làm chị em tốt với nhau.
Chẳng qua bây giờ, Đường Đường đắc tội Bách Thần, đắc tội các vị tiền bối, đặc biệt là cái vị sáng chói như mặt trời ban trưa Nhan Nghiên kia!
Nhan Nghiên tuổi mười chín đã đoạt lấy giải ảnh hậu Kim Mã, hiện giờ mới hai mươi ba tuổi, lại vươn ra quốc tế đoạt giải ảnh hậu của liên hoan phim Đông Kinh.
Ngày hôm qua, cô ấy còn một ngụm lưu loát phát biểu cảm nghĩ bằng tiếng Anh khi đoạt giải, khiến cho những người trong nước nở mày nở mặt.
Đường Đường đúng là ngu xuẩn, lại ngay thời điểm mấu chốt này mà chọc giận Nhan Nghiên.
Lớn lên xinh đẹp thì như thế nào, trong cái giới này không đầu óc còn đáng sợ hơn cả không có gương mặt xinh đẹp.
Các cô còn nghe nói, công ty Đường Đường đang chuẩn bị hủy hợp đồng với cô ấy.
Lần trước khi các cô cùng nói chuyện phiếm biết được thân thế Đường Đường.
Cô ấy do cha mẹ nuôi nuôi lớn, cha nuôi sau khi mất thì mẹ nuôi đối với cô ấy vô cùng hà khắc, trong nhà cũng chỉ như kẻ ăn bám mà thôi.
Thanh danh đã làm hỏng, phía sau cũng không có bối cảnh, lại còn không biết sợ, cùng với người không có bất kỳ năng lực nào xuất đạo quả thực là sự vũ nhục đối với các cô.
Vì thế oán khí nghẹn đã lâu, nay đều âm dương quái khí mà lộ ra ngoài.
“Thật là đáng tiếc, còn tưởng rằng có thể cùng nhau xuất đạo.”

“Nghe nói người lớn diện của cậu có việc vội không tới được, hay là tớ kêu người lớn diện của tớ đưa cậu về trước?”

“Về sau nói không chừng sẽ không còn gặp lại nữa, chúng ta tiễn Đường Đường đi!”
Mấy người còn lại đều kêu lên
“được, được”
, một đám bày ra bộ dáng nhảy nhót, làm như thật sự vì Đường Đường mà suy nghĩ, kỳ thật đều là muốn xem bộ dạng quẫn bách của cô.
Lúc trước phất lên nổi tiếng, bây giờ nghèo túng đến mức người đưa đón cũng không có, cứ đáng thương như vậy mà đứng trong mưa, ngồi một chiếc xe không đến mười vạn.
Chỉ suy nghĩ một chút đã cảm thấy vui sướиɠ vô cùng!
Nhan Nghiên rốt cuộc nhớ tới đoạn tình tiết này.
Đại khái là Đường Đường phải chịu nghẹn khuất một thời gian.
Người Minh gia còn chưa tìm được cô, không nơi nương tựa chỉ có thể bị người ta tùy ý khi dễ.
Cô nhớ tới trong tiểu thuyết, Đường Đường đương nhiên hiểu rõ việc đưa tiễn này có ý tứ gì, cho nên liên tục từ chối, chẳng qua không có biện pháp nào.
Mọi người đều muốn nhìn cô mà chê cười, trước kia có bao nhiêu kiêu ngạo hiện tại có bấy nhiêu khó khăn, một người một vali đáng thương vô cùng bắt một chiếc xe taxi.
Bây giờ Đường Đường cũng không biết đi đâu, cô đã thành Đường Đường.
Nhan Nghiên đang nghĩ về biện pháp từ chối, lại đột nhiên nhớ tới gì đó, nhoẻn miệng cười,
“Được, vậy cảm ơn các cậu, tớ vừa lúc cũng không thể xách nổi cái vali này ra ngoài.”

“Nhưng mà tớ còn có một vài thứ chưa thu xếp xong, các cậu chờ tớ một chút.”
Nói xong lại trở vào phòng, mở ngăn tủ ra tìm tìm kiếm kiếm, thuận tiện cầm lấy điện thoại xem thời gian.
Chín giờ bốn mươi tám phút, còn kém mười hai phút nữa.
Tại cửa các cô nhìn Đường Đường trái qua phải lại hừ lạnh một tiếng, còn nói tìm đồ gì chứ, rõ ràng chính là kéo dài thời gian.
Nhưng kéo dài thời gian thì có tác dụng sao, các cô có rất nhiều thời gian cùng tinh lực.
Sau bao vất vả mới có thể nhìn bộ dáng chật vật của Đường Đường để chê cười mà.
Kim dài chỉ đến lúc chín giờ năm mươi hai phút, Nhan Nghiên đi ra ngoài,
“Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Bảy tám cô gái nhìn thoáng qua nha, cãi cọ ồn ào đi phía trước.
Tô Xán vừa mới áy náy cũng đi tới, như chưa có chuyện gì nói chuyện với Nhan Nghiên,
“Đường Đường, lúc trước cậu nói trong tay không có đủ tiền nên tớ đã giúp cậu kêu xe.”
Một đám người nghe được lời này liền nở nụ cười không rõ ý vị, cô gái dẫn dầu thuận miệng nói,
“Cha tớ mấy ngày hôm trước vừa mới đổi một chiếc Cayenne, đến bây giờ cũng chưa có thử qua.”
Các cô gái còn lại đều hâm mộ.
“Chiếc xe kia chắc cũng vài trăm vạn.”

“Nhà Vũ Lâm thật nhiều tiền.”
Một bên khen tặng cô gái dẫn đầu, một bên cố ý phóng một cái liếc mắt xem thường cho Nhan Nghiên.
Loại hành vi nịnh cao dẫm thấp này diễn ra cả một đường, đáng tiếc Nhan Nghiên cũng không nghe thấy.
Thật vất vả có chút thời gian, còn không mau nắm chặt lại đoạn ký ức về tình tiết này trong tiểu thuyết.
Thẳng đến khi đi đến cổng lớn, Tô Xán mới lấy điện thoại gọi một chiếc xe, nhìn trên thông báo còn có mười hai phút nữa mới đến nơi, khóe môi gợi lên nói với Nhan Nghiên,
“Đường Đường, thật xin lỗi, đã gọi xe một lúc rồi nhưng mà lúc này lại có chút kẹt xe…”
Có người ra vẻ khó hiểu hỏi Nhan Nghiên,
“Người lớn diện của cậu ngày thường quan tâm cậu như vậy, hôm nay tại sao lại không tới đón cậu?
Nhà cậu cũng ở cùng thành phố, cha mẹ cậu đều không tới đón cậu sao?”
Mọi người lại nở nụ cười, cô gái dẫn đầu liếc Nhan Nghiên một cái,
“Đường Đường, cậu không có ai tới đón sao không nói sớm cho tớ chứ, tớ có thể bảo tài xế nhà tới đến đây một chuyến…”
Nói đến đây lại đột nhiên ngừng lại, cô gái dẫn đầu vừa nhìn thấy trước mặt một chiếc xe hơi chậm rãi chạy đến, kiểu dáng sang trọng ngay lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Các cô gái không biết về xe, nhưng cô gái dẫn đầu lại biết, tức khắc kinh hô một tiếng,
“Trời ạ, chiếc xe đang chạy kia là Maybach s680 pullman!”
Nhìn qua ánh mắt xa lạ của những người kia, cô gái dẫn đầu càng cảm thấy ưu việt.
“Đây là chiếc xe siêu xa hoa chuyên dành cho tổng thống vừa mới nhập về nước, giá thấp nhất cũng là một ngàn hai trăm vạn, cho dù có tiền cũng chưa chắc mua được…”
Một lời giải thích như vậy, cho dù có không hiểu cũng không ảnh hưởng đến ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía chiếc xe của mọi người.
Xe đắt tiền như vậy, là đi ngang qua hay là cố ý đến đây?
Nếu là cố ý đến đây…
Mọi người trong nháy mắt hưng phấn lên.
Trong những người các cô, có người đã ký kết với công ty nhưng cũng có người chưa.
Càng về những tập sau, thường sẽ xuất hiện một vài nhân vật danh dự có uy tín đến, các cô dù chỉ mới đi vào cái giới này, cũng hiểu được có hậu phương vững chắc mang ý nghĩa gì……
Xe chậm rãi ngừng trước mắt các cô, khiến các cô càng thêm kích động, trời ạ trời ạ, thật sự là cố ý đến đây sao?!
Rốt cuộc đây là vị quý nhân nào?
Đến đây làm gì?
Muốn tìm ai?
Có phải là mình không?
Dưới ánh mắt nóng bỏng của mọi người, cửa xe mở ra, từ trên ghế đi xuống một người, tây trang giày da, vẻ ngoài hơn bốn mươi tuổi.
Ánh mắt ông xẹt qua tấm thẻ treo phía trước của các cô gái đang đứng thành một nhóm kia, cuối cùng lướt qua tất cả mọi người, dừng tầm mắt trên tấm thẻ Đường Đường tươi cười nhàn nhạt của Nhan Nghiên.
Trong ánh mắt vô cùng khϊếp sợ của mọi người, ông cực kỳ thân sĩ hơi hơi khom người,
“Đường tiểu thư, mời lên xe.”

“Minh tiên sinh đang đợi ngài.”
Đúng 10 giờ, giống như trong tiểu thuyết, không sai một ly.
Thu hết sự không thể tin tưởng của một đám người vào đáy mắt, Đường Đường vừa lòng cầm hành lý trong tay cho chú mặc tây trang, lễ phép bình tĩnh nói một tiếng
“Cảm ơn”
.
“Tiểu thư khách khí”
, chú mặc tây trang tiếp nhận vali, mở ra cốp xe.
Tất cả mọi người đều choáng váng.
Chiếc xe này……
Là tới đón Đường Đường?
Công ty cô không phải muốn hủy hợp đồng sao?
Nhà cô không phải không coi trọng cô sao?
Cho dù coi trọng thì cũng mua không nổi chiếc xe quý như vậy, sao có thể được!
Đường Đường im lặng không một tiếng động, vào thời điểm các cô dương dương tự đắc mà hung hăng bị đánh một cái tát.
Nhưng ngay cả như vậy, mặt chưa cảm thấy đau thì lòng đã hoảng hốt vô cùng.
Các cô vốn tưởng rằng Đường Đường không hề có bối cảnh nên mới dám khi dễ cô.
Nhưng hiện tại, cho dù người tới đón Đường Đường là ai thì rõ ràng thân phận người này, các cô tuyệt đối không thể chọc nổi.
Trong đó sắc mặt khó coi nhất, không ai khác chính là cô gái dẫn đầu trào phúng Thẩm Vũ Lâm và Tô Xán.
Đặc biệt là Tô Xán, nhìn chiếc Maybach trước mắt lại nhớ tới chiếc xe mình kêu.
Vốn muốn nhục nhã Đường Đường, bây giờ lại thành ra tự nhục nhã bản thân mình.
Đường Đường có gì cũng nói cho cô, mẹ nuôi ngược đãi, em gái khi dễ.
Tô Xán tin Đường Đường thật sự xem cô là bạn tốt nhất, nhưng mà, Đường Đường chưa bao giờ nói cho cô biết phía sau cô ấy còn có người!
Cô còn cho rằng lần này Đường Đường thật sự thảm rồi, về sau cho dù có hoạt động trong giới này thì cũng sẽ không tốt, cho nên mới dám khi dễ Đường Đường như vậy, chỉ là hiện tại……
Khuôn mặt thanh tú của Tô Xán càng ngày càng trắng.
Cô hoảng loạn nhớ xem việc mình làm vừa nãy có phải quá rõ ràng hay không, có lẽ Đường Đường không nghe ra được.
Nhưng, cô đột nhiên nghĩ tới câu nói buổi sáng của Đường Đường, cô ấy kiến nghị cô nên đi đóng phim.
Tâm Tô Xán chợt thấy lạnh.
Đường Đường không muốn khi dễ cô gái nhỏ, tính tình tốt không chấp nhất những người khi dễ.
Cô quay đầu nhìn các cô gái đang trợn mắt há hốc mồm, vỗ vỗ đầu vai Thẩm Vũ Lâm, “Tớ đây đi trước, hẹn gặp lại.”

Bình luận

Để lại bình luận