Chương 20

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 20

Sau đó Nịnh Bảo không còn từ chối nữa, cậu nâng mông lên, để lộ hậu huyệt cũng đang chảy đầy dâʍ ɖị©ɧ: “Thiếu gia… liếʍ chỗ này…”
Ôn Thời Kình không một chút do dự dùng lưỡi lướt qua, đầu tiên là liếʍ sạch dịch tràng dính trên hậu huyệt, sau đó dùng lưỡi liếʍ từng nếp gấp.
“Ô … thiếu gia liếʍ khiến Nịnh Bảo thật thoải mái … thật là sướиɠ…” Nhìn thiếu gia dùng đầu lưỡi liếʍ láp hậu huyệt mà cậu dùng để bài tiết, Nịnh Bảo cảm thấy mình không có gì hối tiếc nữa.
Thiếu gia không chỉ liếʍ mặt ngoài, mà còn đưa lưỡi vào trong hậu huyệt của cậu.
Nịnh Bảo nhớ ra hôm nay mình vẫn chưa tắm rửa, cũng không rửa hậu huyệt, cậu nhanh chóng đẩy đầu thiếu gia ra: “Thiếu gia… Nịnh Bảo còn chưa tắm rửa, bẩn lắm…”
“Không sao đâu.” Ôn Thời Kình dùng hai ngón tay cái kéo mở hậu huyệt của Nịnh Bảo ra, rồi trực tiếp đưa lưỡi vào.
Nịnh Bảo vẫn không thể phân biệt được thiếu gia thích cậu hay là ghét bỏ cậu.
“Ô … lưỡi thiếu gia … liếʍ hậu huyệt bẩn thỉu của Nịnh Bảo… ưm a…” Nịnh Bảo bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức không tìm được ngôn từ để diễn tả.
Sau khi liếʍ hạ thể của hầu nam xong, cuối cùng thì Ôn Thời Kình cũng rút côn ŧᏂịŧ đã cương cứng đến mức sắp vỡ tung của mình ra, nhằm ngay hậu huyệt của Nịnh Bảo.
Nihj Bảo chưa kịp phản ứng thì thiếu gia đã đẩy côn ŧᏂịŧ to lớn của anh vào một nửa.
Mặc dù vừa rồi thiếu gia đã liếʍ láp hậu huyệt của cậu, nhưng dù sao thì cậu vẫn chưa bao giờ làʍ t̠ìиɦ bằng hậu huyệt, đây là lần đầu tiên.
Nịnh Bảo có chút không thoải mái, khóc lóc kêu thiếu gia lấy côn ŧᏂịŧ ra: “Đừng tiến vào…”
Ôn Thời Kình thẳng lưng đỉnh toàn bộ vào bên trong, tràng đạo mềm mại quấn lấy côn ŧᏂịŧ của anh, làm cho anh không thể dừng lại.
Nịnh Bảo đau đớn kêu lên: “Ô…”
Nịnh Bảo còn chưa kịp hồi phục, thiếu gia đã bắt đầu hoạt động.
Ôn Thời Kình gác hai chân cậu lên trên vai anh, sau đó không ngừng thao hậu huyệt, côn ŧᏂịŧ điên khuấy đảo bên trong dịch tràng: “Nịnh Bảo đáng yêu của anh…”
Nghe thấy thiếu gia gọi tên mình, Nịnh Bảo sửng sốt một lúc.
Làm sao thiếu gia có thể gọi tên cậu, nhất định là cậu nghe lầm rồi.
Hiện tại thiếu gia chắc rất hận cậu, nên đang cố gắng hết sức để trả thù cậu.
Tiểu cúc huyệt của Nịnh Bảo nhanh chóng bị côn ŧᏂịŧ to lớn của thiếu gia làm chảy máu.
Nhìn thấy vết máu bên dưới, Nịnh Bảo có thể chắc chắn rằng thiếu gia đang trả thù mình bằng cách này.
“Ô … thiếu gia … không … dừng lại … Nịnh Bảo bị thao hỏng mất …” Nịnh Bảo thật sự sợ hậu huyệt của mình sẽ bị thao đến mức không thể đi vệ sinh.
May thay, thiếu gia nhanh chóng rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi hậu huyệt của cậu.
Nhưng côn ŧᏂịŧ của thiếu gia lại tiến vào bên trong tiểu huyệt, thao một cách điên cuồng.
Sau hai giờ, Nịnh Bảo mệt đến mức sức nói chuyện cũng không có: “Ô … Đủ rồi … Nịnh Bảo không muốn nữa…”
“Không đủ.” Ôn Thời Kinh nhấc Nịnh Bảo đang nằm trên mặt đất lên, tiếp tục thao ở tư thế khác.
Thân thể của Nịnh Bảo khá mỏng manh, cậu nhanh chóng ngất đi.
Sau khi cậu ngất đi, thiếu gia vẫn không dừng lại.
Khi Nịnh Bảo tỉnh lại, cậu chỉ cảm thấy cả người rã rời, hai tiểu huyệt bên dưới bị thiếu gia thao đến sưng tấy lên.
Còn thiếu gia thì đang nằm bên cạnh cậu nghỉ ngơi, dù sao thiếu gia cũng chỉ mới lao lực, đây là gánh nặng đối với thân thể của anh.
Thấy thiếu gia còn đang ngủ, Nịnh Bảo nhẹ nhàng gỡ tay đang đặt trên eo mình ra, sau đó nhặt quần áo vương vãi trên đất mặc vào, cậu phải nhanh chóng chạy trốn, nếu không sự trả thù của thiếu gia càng ngày càng tồi tệ.
Khóa ngoài cửa đã được mở, Nịnh Bảo khập khiễng bước đi, cậu còn không kịp lấy vali của mình.
Khi Ôn Thời Kình tỉnh lại, phát hiện hầu nam bên cạnh mình đã biến mất, anh vội vàng đi tìm, đợi tìm được người rồi thì phải nhốt lại mới được.
Nịnh Bảo chạy về căn phòng thuê của mình rồi nhanh chóng liên hệ với công ty chuyển nhà để chuyển đồ.
CŨng may công ty chuyển nhà đã được hẹn trước nên họ nhanh chóng đến giúp Nịnh Bảo chuyển đồ.
Nịnh Bảo ngồi trên xe của công ty đang chuyển nhà đi đến thành phố bên cạnh.
Đến khi xe chạy trên đường cao tốc, Nịnh Bảo mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cậu nhất thời có một chút chua xót, cậu vẫn không quên được thiếu gia, cũng không quên được chuyện hôm qua thiếu gia đã xâm phạm cậu.
Có thể bị thiếu gia xâm phạm, Nịnh Bảo cũng không cảm thấy là ác mộng, mà giống như là mộng đẹp, nhưng mục đích thiếu gia xâm phạm cậu chỉ là muốn trả thù cậu, có gì để vui mừng chứ.
Nịnh Bảo sờ cặp mông vẫn còn đau, trái tim cũng đau theo.

Bình luận

Để lại bình luận