Chương 20

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 20

“Bao giờ anh xuất viện?” Châu Châu lườm. “Đừng chiếm giường bệnh nữa.”
“Không nằm đây sao được gặp em mỗi ngày?” Anh ta lại giở trò. “Hay là… anh xuất viện rồi, đến ở chung với em nhé?”
Châu Châu: “…” Cô tự đào hố chôn mình rồi.
Ngày xuất viện, anh ta không về nhà họ Hứa, mà ung dung kéo vali theo Châu Châu về căn hộ nhỏ.
Trên taxi, anh ta cứ lải nhải: “Châu Châu, em có yêu anh không?”
Bác tài xế cũng tủm tỉm cười.
“Yêu hay không yêu? Nói đi mà!”
“Yêu! Yêu! Yêu!” Cô gắt lên, mặt đỏ như cà chua.
“Hi hi, anh cũng yêu em.”
Vừa đến cửa tiểu khu, nụ cười của Hứa Gia Ngang tắt ngấm.
Thẩm Đạo đang đứng đợi trước tòa nhà.
“Thẩm Đạo?” Châu Châu ngạc nhiên.
Lọ giấm trong lòng Hứa Gia Ngang vỡ tan. Anh ta siết chặt eo Châu Châu. “Ai?”
“Bạn mới quen,” Châu Châu vội giải thích.
Thẩm Đạo tiến lại. Ánh mắt anh ta dừng lại trên bàn tay đang ôm eo Châu Châu của Gia Ngang.
“Tôi không liên lạc được với cô, đành phải tới đây,” anh ta cười gượng. “Vòng ngọc của cô này. Sửa xong rồi.”
Châu Châu lúc này mới nhớ ra. “Cảm ơn anh, tôi bận quá quên mất.”
“Không sao. Mà… anh này là…?”
Hứa Gia Ngang hất cằm, tuyên bố chủ quyền: “Bạn trai. Của Châu Châu.”

Bình luận

Để lại bình luận