Chương 20

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 20

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

” Mở hai chân ra, lấy tay cắm vào tao bức moi tinh dịch bên trong ra”.

Cô nhất nhất làm theo, đem giấy vệ sinh đã bị nhiễm ướt mà hắn dùng để ngăn chặn tinh dịch lấy ra, ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại cắm vào âm đạo sưng đỏ, nhẹ nhàng hướng vào bên trong moi đào, làm chảy ra không ít tinh dịch.

“Moi ra , ăn.”

Đầu ngón tay dính chất lỏng màu trắng ngà , mở miệng, chậm rãi để vào trong miệng liếm mút, liếm sạch sẽ sau lại bỏ vào huyệt moi tiếp.

Liễu Dục ngồi thưởng thức động tác của cô, nhìn biểu tình của cô từ đầu tới đuôi cũng không có thay đổi gì, giống như một người máy , moi đào âm đạo, nuốt tinh dịch, tính dịch theo môi âm hộ chảy trên mặt đất cũng không ít, thẳng đến cuối cùng rốt cuộc moi không ra nữa mới nhìn hắn.

“Đem đồ trên đất liếm sạch sẽ.”

Cô xoay người quỳ rạp trên mặt đất, vươn đầu lưỡi đem chất lỏng rơi trên mặt đất không nhiều lắm cuốn vào lưỡi nuốt xuống.

Liễu Dục nâng chân đạp cô một cái , làm cô ngã trên mặt đất, dẫm lên đùi cô mà trào phúng, “Thật là một mẫu cẩu nghe lời , muốn em là gì thì em làm cái đó, so với cẩu còn nghe lời hơn.”

Cô không hé răng, Liễu Dục hỏi, “Nghe nói em học tập thực rất tốt, kia như thế nào liền tới năm ba liền dừng ?”

“Không có tiền.”

“A, quỷ nghèo.”

Vệ Duy Nhất nhìn hắn, “Vậy cậu có tiền như vậy, vì sao vẫn không qua được năm ba ”

Liễu Dục khóe miệng lôi kéo, “Thành tích không tốt.”

“A, ngốc tử.”

“Em mẹ nó nói ai ngốc tử hả!” Hắn hai mắt trừng lớn , chưa từng có ai dám nói với hắn như vậy, “Có phải em không muốn sống nữa phải không, một hai phải buộc tôi đem em thao lộng hả! ! Vốn còn đang nghĩ tha cho em một lần , xem ra chính là không cần!”.

Trên chân dùng sức dẫm lên đùi cô , xem cô đau đớn mà thay đổi biểu tình trên mặt, nội tâm bạo ngược của hắn bị biểu tình này của cô phóng thích trào ra ngoài.

Vệ Duy Nhất cắn răng, khom lưng đẩy chân hắn, đau đớn cắn răng kiên quyết chống cự.

“Hôm nay Lão tử nhất định phải thao đến khi em sợ chết khiếp!”.

Phảng phất cơn đau của hạ thân một lần nữa quay trở lại.

Hắn bắt lấy cổ áo cô, cô vội vàng che lại ngực mình ngẩng đầu hai mắt đẫm lệ, “Tôi sai rồi, thực xin lỗi.”

Sau đó buông lỏng hai tay , nhìn hắn như vậy tim của cô cũng run lên.
Không thể tưởng tượng được, hắn vậy mà thả cô đi.

Vệ Duy Nhất trở lại ký túc xá liền bắt đầu liều mạng đánh răng, vừa nghĩ đến vừa nảy tinh dịch của hắn , trong dạ dày run lên một trận nóng bỏng buồn nôn.

Lão sư gọi điện thoại liên hệ với cô, muốn cô tới văn phòng một chuyến, hỏi một chút vấn đề trong bài thi của cô, chiều nay mới thi xong, cô giáo trước tiên chấm bài thi của Vệ Duy Nhất, thành tích tốt, không phụ sự mong đợi.

“Sang năm tốt nghiệp rồi, trường học chuẩn bị hướng các xí nghiệp cố ý đề cử em, cố gắng bảo trì thành tích này, nỗ lực sẽ có hồi báo, cô tin tưởng em.”

“Cảm ơn lão sư.”

Tin tức này vốn là một tin tốt đối với cô mới đúng, nhưng Vệ Duy Nhất lại không hưng phấn như vậy, đi ra khu dạy học, cô cúi đầu nhìn mũi chân, không ngừng mê mang mà suy nghĩ về vấn đề mà cô luôn nói với chính mình.

Đây không phải là điều cô muốn, cũng không phải mục đích tồn tại của Duy Nhất .

Nhưng mà có biện pháp nào chứ, Bạch Chi kia nói không sai, cô bại bởi hiện thực.

“Hắc!”

Trước mặt sân bong rổ, đứng ngoài rào có thể nghe được tiếng bong rơi loảng xoảng trên mặt sàn. Vệ Duy Nhất ngẩng đầu, một nam sinh mặc áo đen cầm bóng rổ đứng trước mặt cô, ăn mặc gọn gàng đầu vẫn sạch sẽ không có mồ hôi , chứng tỏ hắn chỉ mới vào sân chứ chưa thật sự chơi bóng, hắn nhìn cô , một bộ dạng đùa giỡn phản nghịch ,ăn chơi trác táng.

“Chuyện gì.”

Cô thật lo lắng sẽ từ trong miệng hắn sẽ nói ra loại lời nói như tôi muốn cưỡng gian cậu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận