Chương 20

: Đại thiếu gia phú hào vì sắc về nhà lấy 200 triệu, Lạc Minh hóa thân thành O cấp cao hẹn gặp ở khách sạn (phần 3)

”Mẹ, con đồng ý với anh ấy buổi tối đi gặp anh ấy, mẹ thả con ra trước đi. Xin mẹ đó.” Nắm tay Tiêu Trạch nện xuống đất.

”Nhìn chút tiền đồ này của con đi, còn muốn tranh với Lục Dập Phong?” Triệu Trúc thu hồi pheromone, phất tay đuổi hắn: “Cút đi cút đi!”

Tiêu Trạch đi ra ngoài chưa được mấy bước, mới nhớ ra giấy nợ vẫn còn trong tay Tiêu Trình Hi, vội quay đầu lại cầm.

”Cảm ơn bố.” Nói xong hắn sợ lại xảy ra biến cố, bỏ chạy như một làn khói.

Chuẩn bị tiền xong, Tiêu Trạch đi đến khách sạn đã hẹn với Lạc Minh, lúc đến cửa hắn có chút kích động, cũng có chút sợ hãi.

Sắc đẹp của Lạc Minh làm cho hắn thèm nhỏ dãi đến nỗi ngày đêm tưởng niệm, nhưng cảm giác áp bách trên người anh lại làm cho hắn có chút sợ hãi.

Lạc Phồn là Omega cấp SS, cao hơn hắn một bậc, nhưng qua nhiều năm như vậy, hắn chưa bao giờ cảm thấy được sự áp bách trên người Lạc Phồn, cấp bậc của Lạc Minh có thể cao hơn em trai anh hay không?

Có lẽ là khi còn bé bị anh quản giáo nhiều, sinh ra bóng ma thời thơ ấu?

Omega trên thế giới này vô cùng ít ỏi, cấp bậc cao lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Omega cấp S đã đăng ký trong danh sách nước nhà cũng không vượt quá trăm người, ngoại trừ Lạc Phồn cấp SS ra thì chỉ có sáu vị, gần như mỗi người đều có vị hôn phu chất lượng tốt.

Về phần cấp SSS, trước mắt vẫn chưa từng xuất hiện.

Hầu hết các Omega đều yếu đuối ỷ lại vào các Alpha, dục vọng theo đuổi sự đột phá và trở nên mạnh mẽ rất thấp, ngày nay khi các Alpha đã đột phá đến cấp SSS và đạt tới SSS+ thì vẫn chưa có Omega đột phá cấp SS, những cấp SS này hầu như đều là ỷ lại vào thành tựu gen.

Cấp bậc của Lạc Minh nhiều nhất hẳn là cũng chỉ giống như em trai anh, chỉ là cấp SS thôi?

Trong phòng khách sạn, Lạc Minh ngồi ở ban công bên kia pha rượu, mùi rượu lan tràn trong phòng, trộn lẫn với pheromone hương trà thanh nhã của anh.

Tiêu Trạch nhẹ nhàng hít một hơi, trong nháy mắt cảm thấy choáng váng hoa mắt, đầu óc vẩn đục, bụng dưới khô nóng.

Hương vị này thật nồng, pheromone còn nồng hơn cả khi hắn đích thân cắn một ngụm vào tuyến thể của Lạc Minh, không biết có phải ảo giác hay không mà giờ phút này hắn nhìn thấy Lạc Minh tựa như còn yêu diễm mê người hơn so với khoảng thời gian trước.

Trước đây nhìn thấy anh sẽ không có ảo giác anh là Omega, nhưng giờ khắc này, Tiêu Trạch cảm thấy anh là Omega cao cấp nhất, chói mắt xinh đẹp tới nỗi liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

Là ảo giác sao?

Là bởi vì từng phát sinh quan hệ tình dục với anh gây ra ảo giác sao?

“Cậu đến rồi à?” Âm thanh của Lạc Minh rất nhạt, nghe không ra tâm trạng.

________________

Bình luận

Để lại bình luận