Chương 204

Mộc Trạch Tê cũng không thèm để ý, lúc này cô đang đắm chìm trong màn kịch nhập vai, một người phụ nữ có chồng chỉ cần có tiền thì có thể mua được mọi sự vui vẻ.
Mộc Trạch Tê kéo Nghiêm Kỷ ngồi ở trên ghế xoay, còn mình thì ngồi ở trên đùi Nghiêm Kỷ, phía sau mông chính là chỗ căng phồng cứng ngắc của Nghiêm Kỷ.
“Em yên tâm, mặc dù chị không có tiền nhưng chồng chị có rất nhiều tiền.” Cô nói xong liền nhanh chóng hôn lên đôi môi mỏng mềm mại của Nghiêm Kỷ.
“Chị trộm tiền của chồng chị để nuôi em.”
Nghiêm Kỷ…
Nghiêm Kỷ muốn làm rõ vấn đề ai là chồng ở trong phân cảnh của vở kịch bèn hỏi: “Vậy thân phận của chồng chị là gì?”
Mộc Trạch Tê khoái chí nhướng mày: “Nghiêm Kỷ, cậu chủ của nhà họ Nghiêm.”
Nghiêm Kỷ nghiến quai hàm, đúng là tự mình đội nón xanh cho mình. Tuy rằng đều là mình nhưng Nghiêm Kỷ vẫn cảm thấy ghen tuông một cách lạ thường.
Giờ phút này mặc dù mình đã nhìn ra sức quyến rũ mê người của Mộc Trạch Tê, nhưng Nghiêm Kỷ vẫn không thay đổi tật xấu thích nghĩ ngợi lung tung của mình, nếu như Mộc Trạch Tê thật sự muốn bao nuôi trai bao, chắc hẳn đây là dáng vẻ trêu chọc người khác nhỉ?
Nghiêm Kỷ nghiến chặt răng, cười rất miễn cưỡng.
Mộc Trạch Tê vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, lập tức khen ngợi: “Chồng à! Anh diễn loại tâm trạng vì tiền tài mà miễn cưỡng chịu khuất phục để lấy lòng phụ nữ có chồng thật tốt!”
Nghiêm Kỷ nghiến răng: “Em không cảm thấy có lỗi với chồng sao?”
Mộc Trạch Tê di chuyển vị trí xuống dưới, lòng bàn chân vừa vặn đè lên thứ cứng rắn ở trong đũng quần, từ từ lắc lư qua lại, còn hơi dùng sức cọ xát.
Cổ họng Nghiêm Kỷ phát ra âm thanh ngâm nga vừa thoải mái lại vừa hơi đau đớn, âm thanh gợi cảm lập tức chạm vào trong lòng Mộc Trạch Tê làm cho cô càng lúc càng hưng phấn.
Mộc Trạch Tê lập tức ướt sũng, mật dịch ướt át cọ vào quần đồng phục của Nghiêm Kỷ, muốn cố ý trêu chọc Nghiêm Kỷ.
“Lúc này đừng nhắc đến chồng chị, vậy em có muốn làm hay không?”
Nghiêm Kỷ lập tức không nói lời nào, ghen tuông mím môi.
Mộc Trạch Tê dán môi hôn Nghiêm Kỷ, cô cạy môi Nghiêm Kỷ ra chủ động dùng lưỡi quấn lấy lưỡi anh.
Bàn tay nhỏ ở phía dưới lần xuống dọc theo cơ bụng nắm lấy vật vừa nóng vừa cứng.
Lúc trước khi mang thai, Mộc Trạch Tê nhiều lần bị Nghiêm Kỷ lôi kéo giúp anh giải quyết, dần dần cũng học được chút kỹ năng.
Bàn tay nhỏ tập trung cọ xát vào quy đầu nhạy cảm nhất của người đàn ông, xoay chuyển dọc theo côn thịt. Khi đến túi nang Mộc Trạch Tê còn nhéo một cái. Túi nang phình to hẳn là tích góp được rất nhiều.
Cơ thể Nghiêm Kỷ căng thẳng run rẩy, anh cố kìm nén để xem Mộc Trạch Tê làm như thế nào.
Mộc Trạch Tê kéo quần đồng phục học sinh của anh ra, côn thịt kia lập tức bắn ra ngoài. Bàn tay nhỏ bé của Mộc Trạch Tê càng nhanh, chất lỏng trong suốt hơi vẩn đục mà anh cố kìm nén chịu đựng tràn ra, trông vô cùng khiêu dâm.
Nghiêm Kỷ ngồi dạng chân, sung sướng đến khẽ nhíu mày, Mộc Trạch Tê lại đang chơi với côn thịt của anh ở bên dưới.
Ngay sau đó cô đưa tay vén đồng phục học sinh của anh lên, Nghiêm Kỷ vẫn mặc bộ đồng phục kín mít như trước.
Mãi một lúc lâu mới có thể vén quần áo của Nghiêm Kỷ lên sau đó vuốt ve cơ bụng đẹp đẽ của anh.
“Eo của em mạnh mẽ như vậy, khi đong đưa chắc chắn sẽ rất đẹp đúng không?”
Nghiêm Kỷ cảm thấy dáng vẻ này của Mộc Trạch Tê rất buồn cười, nếu như không phải bởi vì vở kịch này thì chắc chắn Mộc Trạch Tê không thể nói ra được những lời này.
Nhưng nghĩ lại thì lại cảm thấy không đúng.
Nghiêm Kỷ nhéo gò má của cô hỏi: “Chị rất hưng phấn sao? Chị hưng phấn bởi vì cảm giác ngoại tình hay là bởi vì điều gì khác?”
Lúc này Nghiêm Kỷ như vị vua đa nghi đang nghi ngờ lòng trung thành của thần dân, giống như bạn gái hỏi bạn trai có yêu mình không.
Đều là những câu hỏi chí mạng.
Mộc Trạch Tê lập tức thể hiện lòng trung thành: “Tất nhiên vì chồng chơi cùng với em, em vui nên hưng phấn.”
Nói xong cởi quần áo của Nghiêm Kỷ ra, khiến quần áo của anh nhăn nhúm, sờ cơ bụng rắn chắc của người đàn ông.
Mộc Trạch Tê dỗ dành Nghiêm Kỷ: “Trừ khi diễn kịch tình thú, em không muốn nghe thấy hai từ ngoại tình.”
Nói xong Mộc Trạch Tê dựa vào người Nghiêm Kỷ giống như con mèo động dục, cọ xát, tiếp tục dỗ dành: “Chồng em đẹp trai như vậy, lại rất chung tình, nhiều tiền lại thương em, em mà ngoại tình em sẽ tự đâm chính mình một nhát.”
Nghiêm Kỷ bật cười thành tiếng. Biết Mộc Trạch Tê giỏi dỗ dành người khác nhưng vẫn bị cô làm mềm lòng.
Mộc Trạch Tê sờ tới eo Nghiêm Kỷ, anh nhạy cảm run lên.
Ánh mắt Mộc Trạch Tê phát sáng, tiếp tục những lời vừa nói: “Eo của anh mạnh mẽ như vậy, làm tình cũng đẹp nhỉ?”
Côn thịt bị kích động khẽ nảy lên: “Đến lúc đó bà Nghiêm nuốt vào sẽ biết thôi.”
Trong lòng Mộc Trạch Tê ngứa ngáy, nhớ đến cảm giác thứ hư hỏng này ra vào trong cơ thể mình, vừa đáng sợ nhưng cũng nhớ đến khoái cảm mất hồn nó mang đến.
Cô cởi chiếc quần lót đã ướt đẫm nhét vào túi áo đồng phục của Nghiêm Kỷ, giống như “ban thưởng” cho anh. Quần lót ren màu đen trong túi áo càng rõ ràng hơn.
Mỗi động tác của Mộc Trạch Tê đều trêu chọc rất phong tình, quyến rũ, diễn đến tận cùng.
Cô cọ quy đầu của Nghiêm Kỷ, hai người dính vào nhau, cô muốn ngồi xuống, dọa Nghiêm Kỷ vội vàng giữ chặt mông cô.
Mộc Trạch Tê dừng lại, nhướng mày: “Làm sao? Đến lúc này rồi còn thấy hối hận?”
Sau đó thủ thỉ bên tai Nghiêm Kỷ, khen ngợi: “Chồng à, anh diễn tâm lý mâu thuẫn nhân vật tốt thật đấy.”
Nghiêm Kỷ cười bất lực: “Em đang làm gì, đọc hiểu tâm lý nội tâm nhân vật để làm đề đấy à, anh không nghĩ như thế nhé. Anh sợ đi vào em sẽ không chịu được.”

Bình luận

Để lại bình luận