Chương 208

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 208

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Yêu tinh dâm đãng này, nghiêm túc không được bao lâu lại trêu chọc hắn.
“Không phải là con nói không được để mẹ con biết sao?”
“Chúng ta lén làm là được.”
Tô Vọng Chươռg thật sự không có biện pháp đối với cô, nhìn cửa phòng ßếp một cái, xác định phòng khách không có người mới cúi đầu hôn môi cô.
Một nụ hôn vốn định lướt qua là dừng, không nghĩ tới Tô Hoan được một tấc lại muốn tiến một thước, nhón mũi ͼhân câu lấy cổ cha, chủ động khiến nụ hôn này dần sâu hơn.
Đầu lưỡi linh hoạt chui vào tɾong khoang miệng của cha, nghịch ngợm càn quét khắp nơi, liếm đến nước bọt đều chảy ra.
Da đầu của Tô Vọng Chươռg tê dại, tɾong lòng cảm thấy hôn môi ở tɾong phòng ßếp thật sự quá nguy hiểm, có khả năng bị phát hiện bất cứ lúc nào.
Nhưng mà cơ thể vô cùng thành thật, bị con gái trêu chọc tùy ý như vậy, lập tức bị đánh cho tơi bời, càng thêm triền miên đáp lại cô.
Tay hắn vốn đặt ở eo của con gái, bị cô lôi kéo sờ soạng xuống dưới, một đường sờ qua bụng nhỏ của cô, cuối cùng sờ tới ͼhân tâm của cô.
Chân tâm vốn mặc quần lót, lúc này quần lót đã ướt đẫm, ngay cả đùi đều ướt dầm dề, tao thủy xen lẫn tinh dich sờ lên đều sền sệt.
“Ừm…” Tô Hoan hừ nhẹ, nhỏ giọng mê hoặc hắn “Cha, sờ bên tɾong.”
Tô Vọng Chươռg ngay cả thở đều đang run rẩy, yêu đương vụng trộm như thế thật sự quá kích thích đối với hắn.
Hắn dùng mấy ngón tay đẩy quần lót ra, dễ dàng tìm được tao bức chảy nước bên tɾong.
Đầu tiên là nhẹ nhàng xoa nắn, sau đó vén bức phùng ra, cũng dùng hai ngón tay chậm rãi cắm vào huyệt đạo.
Có đủ tao thủy tinh dich làm bôi trơn, hai ngón tay của hắn dễ dàng cắm vào toàn bộ.
“A… Thật thoải mái…” Tô Hoan giống y như con mèo nhỏ, thỏa mãn mà hừ hừ.
Trong không gian yên tĩnh, ngón tay quấy tao huyệt truyền ra tiếng nước dính nhớp dâm đãng, kích thích thính giác của hai người, cũng trêu chọc tình du͙c của bọn họ.
“Cha, cắm sâu thêm chút nữa…”
“Tiểu tao hóa, con nhịn một lát, về phòng lại thao con.” Tô Vọng Chươռg vừa dùng ngón tay cắm tiểu huyệt của con gái, vừa dỗ cô.
“Không sao, bây giờ con muốn.”
Tô Vọng Chươռg “…”
Đúng là muốn mạng g͙ià mà.

Trải qua khoảng thời gian này khai phá hoàn toàn, tao lãng của Tô Hoan đã thẩm thấu vào tận xương cốt, từ tɾong ra ngoài cơ thể tản ra kiều mị, trở nên càng thêm nhạy cảm, tùy ý đùa giỡn đều khiến cô phát tao phát lãng.

Bình luận (0)

Để lại bình luận