Chương 208

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 208

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mỗi khi nhớ tới việc mình ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của hắn, Tiếu Dao cũng rất đau lòng.

“A, a… Chậm lại… Cảnh sát Quân, đau! Đau quá! Ưm… Đau đớn… Lấy nó ra! Ưm…”.

Quân Mộ Bắc nhíu mày, ba ngón tay nhanh chóng ở bên trong âm đạo ẩm ướt thọc vào rút ra vài cái,sau đó liền rút ra.

“A……” Tiếu Dao đau đớn, không khỏi rên rỉ một tiếng.

Lúc dương vật nóng bỏng đến gần một lần nữa,âm đạo đáng thương vẫn còn run rẩy.

Người đàn ông lại không chút thương tiếc dùng sức đâm về phía trước, “Phốc” một tiếng, cả dương vật thô cứng toàn bộ đâm vào âm đạo phấn nộn.

“Ưm…”.

Đó là tiếng kêu đau đớn của người đàn ông, mấy ngày nay hắn tới đây như thế nào, chỉ có hắn mới biết.

Mỗi khi đêm khuya vắng vẻ, thân thể không tự chủ được mà nhớ tới cái âm đạo khiến người ta nghẹt thở này.

Mặc kệ hắn tiếp nhận bao nhiêu nhiệm vụ đi, cũng không thoát khỏi nỗi nhớ đêm khuya.

Quân Mộ Bắc biết, mình đã sớm tẩu hỏa nhập ma, bằng không làm sao có thể vẫn nghĩ đến cái thứ vốn hắn hẳn là rất khinh thường?

“A……” Quá lớn! Trướng chết mất!

Ngẩng đầu kêu lên một tiếng, thân thể Tiếu Dao mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống.

Cánh tay dài của người đàn ông giữ cô lại, cố định thân thể cô, nhẹ nhàng rút ra, sau đó lại dùng sức cắm vào.

Vẫn là chặt chẽ như vậy, người phụ nữ này chính là trời sinh là một vật cực phẩm, khó trách hắn lại điên cuồng như vậy.

Từ đầu đến cuối, Quân Mộ Bắc cũng không nói bất cứ câu gì.

Hắn ôm thân thể cô, cúi đầu nhìn hai chỗ giao hợp, sắc mặt cũng không có bất kỳ biến hóa gì.

Lúc bắt đầu thì chậm rãi tiến vào, sau khi ra vào thuận lợi hơn, Quân Mộ Bắc liền không tự giác tăng thêm tốc độ.

Ngoài muốn cắm vào cái âm đạo này, hắn không có thêm bất kỳ suy nghĩ nào nữa.

Một tư thế, liên tục rút ra đâm vào ước chừng ba mươi phút, ở giữa không có bất kỳ khoảng cách nào.

“A!Cảnh sát Quân , cầu xin, cầu xin anh buông tha cho tôi! Ừm… Tôi, tôi không thể… Ah, ah… Chậm lại! nhanh quá! Ừm… Cầu xin anh…”.

Tiếu Dao cả người đầy mồ hôi, tiếng kêu sớm đã khàn khàn đến mức không rõ tiếng.

Hơn ba mươi phút sau, người đàn ông lấy ôm cô, dùng sức mạnh mẽ cắm vào mấy chục cái, đem tinh dịch đặc sệt, toàn bộ bắn vào trong tử cung người phụ nữ.

Sau khi xuất tinh, Quân Mộ Bắc nhẹ nhàng buông cơ thể cô gái đã sớm mềm nhũn xuống.

Chân dài của anh nhấc lên, rời khỏi bồn tắm, đưa lưng về phía bên này, biến mất trong phòng tắm.

Tiếu Dao nằm sấp trong bồn tắm, không ngừng thở hổn hển, qua một hồi lâu mới chậm rãi kéo ý thức trở về.

Cô cảm thấy thân thể mình so với việc bị xe tải lớn lăn qua còn thống khổ hơn, cảnh sát Quân vừa rồi căn bản không giống người, giống như một con sói bị chọc giận.

Hắn cứ ở trong cơ thể cô ra vào, không có bất kì âm thanh nào, thậm chí không có nhiệt độ.

Tiếu Dao biết mình đã chọc phải người nào, nhưng cô cũng không có biện pháp, dù thế nào đi nữa, cô cũng phải hoàn thành nhiệm vụ.

Vì chính mình, vì mọi người, cô nhất định phải chọc vào bọn họ.

Ở trong bồn tắm nghỉ ngơi ít nhất mười phút, Tiếu Dao kéo thân thể mệt mỏi đi ra.

Thân thể vừa rồi hẳn là đã bị cảnh sát Quân rửa qua, cô cũng tùy tiện rửa sạch, kéo một cái khăn tắm lau tóc.

Thật sự là quá mệt mỏi, hoàn toàn giống như cạn kiệt sức lực, Tiếu Dao ngay cả tóc cũng không lau khô, khoác khăn tắm liền rời khỏi phòng tắm.

Cô nhớ rõ chỗ này, trước đó cô từng tới, cũng ở phòng bên cạnh vài ngày.

Vì không muốn chuyện vừa rồi phát sinh một lần nữa, Tiêu Dao cẩn thận đẩy cửa ra, trở lại phòng cô ở trước đó, đi vào, cũng đóng cửa lại.

Nhìn mọi thứ trước mặt vẫn bày biện giống như lúc trước, ngay cả quần áo của cô cũng còn ở đó, Tiếu Dao không biết mình đang có cảm giác gì.

Nhưng, bây giờ cô không còn sức để suy nghĩ, mặc quần áo, sử dụng khăn tắm để lót mái tóc dài vẫn còn rất ướt, cô nằm trên giường, kéo chăn.

Thật mệt mỏi! Có quá nhiều điều xảy ra trong ngày hôm nay, làm cho cô ấy mệt mỏi về thể chất và tinh thần.

Người nằm xuống, không đến một lát sau, liền nhắm hai mắt lại, ngủ say.

Quân Mộ Bắc sau khi đã xử lý xong mọi chuyện, lúc ra khỏi thư phòng thì cũng đã là đêm khuya rồi.

“Đại thiếu gia.”Nữ hầu ở cách đó không xa nhẹ giọng chào.

“Dao Dao có rời đi không?” Quân Mộ Bắc lạnh lùng hỏi.

Nữ hầu lắc đầu, thấp giọng trả lời:” “Không có, cô ấy quay về phòng của mình nghỉ ngơi rồi, là căn phòng trước đây cô ấy đến đây đã ở.”

“Đại thiếu gia, cô Dao nhìn rất mệt mỏi, tôi có chưng ít tổ yến, có cần đem qua cho cô ấy một bát không?”

“Đưa đến phòng của tôi đi.”Quân Mộ Bắc liếc nhìn cánh cửa đang đóng cách đó không xa.

“Vâng.” Nữ hầu gật đầu, sau đó lùi xuống

Bình luận (0)

Để lại bình luận