Chương 21

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 21

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Quý Hạ mặc dù trong lòng cảm thấy điều này có chút quá thân mật, vẫn không nhịn được nhéo đầu ngón tay của anh, cười mở miệng “Đông đến rồi, quên mất bản thân vì sao lại đến ở bên cạnh tôi rồi hả? Còn ăn đồ lạnh.”

Hãy cẩn thận, sự tò mò sẽ giết chết mèo con.

Quý Hạ vừa nói, vừa nhéo nhéo đầu ngón tay anh.

Mèo con nháy chớp mắt, trên đầu còn mang theo một cái mũ lưỡi trai, mái tóc đen bị đè lên trở nên rối tung, tràn đầy cảm giác trẻ trung.

Nhìn ngoan kiểu nào ấy.

Nhưng không sao, khuôn mặt lạnh băng này chỉ cần sưởi ấm lại là được rồi.

“Vậy thì, chị giúp em sưởi ấm đi” Anh hạ thấp giọng chậm rãi mở miệng, ánh mắt thuần khiết nhìn cô.

Mặt Quý Hạ hơi nóng lên, “Gọi tôi là chị là có chút…”

Rõ ràng trong lòng biết rõ không phải chị em, nhưng nghe vậy cũng có cảm giác kì kì.

Nói xong, Quý Hạ cúi đầu xuống hút một ngụm nước.

Loại cảm giác này của con người, chính là thích thú, bất kể ai là người hay là các loài khác đối xử đặc biệt với mình, loại cảm giác kì lạ này sẽ làm cho con người ta sinh ra một loại cảm giác hài lòng.

Nhìn biểu cảm của Quý Hạ, đôi mắt Vân Bạch híp lại, hài lòng suy nghĩ.

Quý Hạ tiếp tục nhâm nhi ly nước của mình, hàng lông mày đột nhiên nhíu lại, cốc nước này làm ra bộ dáng đầy màu sắc xinh đẹp, dùng không ít nguyên liệu chế biến, lúc nãy cô uống vì đẹp mắt cũng không khuấy lên, bây giờ đột nhiên cô cảm thấy vị nước bắt đầu hòa quyện vào nhau, trong nháy mắt cô hút trúng vị chua lạ thường, làm cho Quý Hạ không hề phòng bị lập tức bị chua đến

“Chua không?”

Vân Bạch nghiêng đầu hỏi một câu.

Đưa tay chạm vào Quý Hạ, nghiêng người về phía trước, cúi đầu ngậm ống hút bên kia.

Khuôn mặt thanh tú gần như không có lỗ chân lông của anh trong phút chốc đã hiện lên gần trước mắt.

Quý Hạ ngẩn ra, có một chút sững sờ nhìn anh.

Sợi tóc mềm mại buộc sau đầu từ phía sau cổ rũ xuống vài sợi, phác họa ra đường nét dịu dàng của cô, sững sờ nhìn, đáy mắt tràn đầy hình bóng bản thân khi nhìn vào trong mắt của anh.

Lần này, Quý Hạ chưa kịp suy nghĩ xem hành động này có quá thân mật hay không, thì bên tai vang lên một tiếng thì thầm nhỏ.

Nhìn cô gái ngồi bên kia, có thể ăn được loại đường chua chua ngọt ngọt này, chắc chắn là do chàng trai bên làm cô ấy quên đi vị chua của nó, ánh mắt của anh ta có chút không an tĩnh, tay còn đan vào tay chị gái đối diện nhìn rất ôn nhu, ngậm ống hút hình trái tim còn lại, cùng chị gái kia nhìn nhau.

Thứ tình yêu chua chua ngọt ngào như cốc nước, đây là thứ tình yêu mà người bình thường hay yêu sao?

Quý Hạ tỉnh táo lại ngay lập tức, lương tâm cô cắn rứt cố gắng thuyết phục mình cho rằng anh thực sự là một người xa lạ khuyên bản thân ngày phải càng trở nên mạnh mẽ hơn mới được.

Làm sao có thể cùng mèo con phạm tội đây?!

Quý Hạ lui về phía sau, có chút nghiêm túc muốn nói gì đó với Vân Bạch.

Tay Vân Bạch từ trong tay Quý Hạ rút ra, anh dừng một chút, vô tội nhìn qua ánh mắt cô, có chút khó hiểu.

“Có chuyện gì vậy?”

Phải nói thế nào đây?

Dạy cho một con mèo nói rằng bên ngoài toàn là những người xấu, tất cả đều ngấm ngầm vẻ đẹp của anh? Anh phải tự bảo vệ mình?

Hay là dạy một con yêu về tình cảm của con người?

Bất kể là cái nào cũng không phải là sở trường của cô.

Vì thế khi nhìn đôi mắt quá mức đơn thuần của đối phương, lời nói của Quý Hạ cuối cùng vẫn nghẹn trong miệng.

Được rồi, không có gì đâu, dù sao nó cũng là con mèo của nhà cô nuôi thôi mà.

Cô tạm thời trong khoảng thời gian này giữ chừng mực là được, sau này có thời gian đối với mấy thứ này, từng chút một chậm rãi dạy cho anh, tốt nhất thêm mấy ví dụ linh tinh, mới có thể làm cho anh hiểu được, dù sao chỉ nói lý thuyết, vậy hiển nhiên vẫn là không được.

Bình luận (0)

Để lại bình luận