Chương 21

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 21

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Cao Doanh
Cao Doanh như bị một luồng điện hạnh phúc chạy dọc sống lưng.
Cô nàng suýt nữa thì nhảy cẫng lên.
“Đi! Dĩ nhiên là đi!”
Suốt bao nhiêu năm học chung, đây là lần đầu tiên Tô Luyến chủ động rủ rê cô. Từ trước đến nay, vị trí “bạn thân dính như sam” bên cạnh Tô Luyến luôn thuộc về Phương Thành Nhã.
Cao Doanh vốn chẳng ưa gì Phương Thành Nhã. Cô luôn cảm thấy cái vẻ nhu nhược, rụt rè đó chỉ là vỏ bọc. Một người mà ánh mắt luôn hấp háy, nhìn người khác với sự tính toán và ghen tị không che giấu, làm sao có thể là người tốt?
Cô thấy Tô Luyến giống như một nàng công chúa búp bê bằng sứ, xinh đẹp, thuần khiết nhưng cũng thật mong manh. Cao Doanh, với tính cách mạnh mẽ, thẳng thắn của mình, luôn âm thầm muốn bảo vệ Tô Luyến khỏi những thứ bẩn thỉu như Phương Thành Nhã.
Nhưng Tô Luyến trước đây lại quá tin người, bị cái vẻ đáng thương của ả ta che mắt. Cao Doanh có nhắc nhở vài lần, đều bị Tô Luyến gạt đi, thậm chí còn giận dỗi ngược lại.
Hôm nay, cuối cùng thì nàng công chúa này cũng chịu mở to mắt rồi.
Hai cô gái, một người xinh đẹp yêu kiều, một người rực rỡ cá tính, sóng vai đi về phía căn tin, bỏ lại Phương Thành Nhã chết trân tại chỗ với hàng chục ánh mắt đang xì xào, dò xét sau lưng.
Căn tin của Lan Nhĩ Đốn xa hoa không khác gì nhà hàng năm sao. Tô Luyến chọn cho mình một phần trứng cuộn phô mai kiểu Pháp và một ly trà sữa caramel ngọt ngào. Cao Doanh thì thực tế hơn với bánh mì trứng ốp la và sữa đậu nành.
Họ chọn một bàn gần cửa sổ.
Tô Luyến tao nhã dùng nĩa xắn một miếng trứng nhỏ, đưa lên miệng. Cái dáng vẻ ăn uống cũng toát lên sự giáo dưỡng hoàn hảo, khiến Cao Doanh nhìn không chớp mắt.
“Quyến Luyến…” Cao Doanh ngập ngừng, cô có quá nhiều điều muốn nói, muốn hỏi.
Tô Luyến đặt nĩa xuống, nhìn thẳng vào mắt cô nàng. “Cao Doanh, tao biết mày muốn nói gì.”
Nàng đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay Cao Doanh.
“Tao không thích những người dối trá, cũng không thích bị lừa gạt. Nếu mày coi tao là bạn,” Nàng nhấn mạnh hai chữ “là bạn”, “thì có gì cứ nói thẳng. Đừng như một vài người, trước mặt thì ngon ngọt, sau lưng lại đâm dao.”
Giọng nàng bình thản, nhưng ẩn chứa một sự kiên định lạnh lùng.
“Ghê tởm lắm, phải không?”
Cao Doanh cảm thấy vành mắt mình nóng lên. Đây chính là sự công nhận mà cô mong mỏi bấy lâu.
“Quyến Luyến…” Cô siết chặt tay nàng, giọng nói kiên quyết. “Được! Tao hứa với mày! Sau này ai dám bắt nạt mày, tao sẽ xé xác nó ra!”
Tô Luyến bật cười. Có một người bạn thẳng thắn, bộc trực thế này, hóa ra lại dễ chịu đến vậy.
________________

Bình luận

Để lại bình luận