Chương 21

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 21

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Không có gì, cậu gần đây có phải thường xuyên đi cùng Liễu Dục không?”

“Vì sao lại hỏi như vậy?”

Cái mũi hắn khẽ ngửi ngửi xung quang người cô, “Bởi vì trên người cậu có mùi sữa tắm giống cậu ta.”

“Chỉ vì cái này?”

“Đừng xem thường cái này!” Hắn bước tới gần cô thêm hai bước, cúi đầu lại cẩn thận ngửi ngửi mùi hương trên người cô lần nữa, không thể sai được.

“Bình sữa tắm này, chính là tôi đưa cho cậu ta.”

Ánh mắt Vệ Duy Nhất rốt cuộc có chút biến hóa.

“Cho nên, cậu là gay?”

“Cái gì! Không không không cậu đừng hiểu lầm, tôi không phải gay, tôi thật sự không phải mà, tôi chỉ tò mò có phải cậu gần đây ở cùng với cậu ta hay không thôi, bình sữa tắm kia là tôi tặng cậu ta nhân dịp sinh nhật , là bản số lượng có hạn”.

Hắn sợ cô hiểu lầm tới mức ngay lập tức phản bác, bóng rổ trong tay cũng rơi xuống nền , vội vàng nhặt lên , “Cái kia, thời điểm bọn tôi chơi bóng rổ cậu ta thường xuyên cùng tôi nhắc tới cậu.”

Vệ Duy Nhất nhìn hắn, “Cậu ta nói gì về tôi?”

“Lớn lên đẹp nhưng là con mọt sách.”

Cô bĩu môi, mắt cũng không có xuất hiện biểu tình gì khác thường, nhác chân lước qua người hắn bước đi.

“Đừng, đừng đi a, cậu nói cho tôi biết, có phải gần đây hai người ở cùng nhau không? Các cậu kết giao ? hay là tôi hỏi thẳng một chút, các cậu phát triển mối quan hệ tới đâu rồi ?”.

“Nếu cậu tò mò như vậy , không bằng tự mình đi hỏi cậu ta đi?”.

Hắn gãi tóc cười, “Đây không phải là hỏi ra miệng rất ngượng ngùng sao?.”

Vệ Duy Nhất quay đầu ,thật sâu mà nhìn hắn một cái.

Hắn một lúc lâu mới hiểu ý nghĩa của ánh nhìn này của cô “Không phải, tôi thật không phải gay! Cậu tin tưởng tôi, tôi chỉ là, cậu cứ trả lời cho tôi biết không được sao? .”

“Tôi cùng cậu ta không có quan hệ gì , cũng không kết giao.”

“Thật hay giả? Tôi còn tưởng rằng Liễu Dục động tâm , cậu ta gần đây cứ chơi bóng rổ sẽ nhắc tới cậu , hai người thật không kết giao?”

“Không có.”

Bên tai ríu rít làm cô bực bội, Vệ Duy Nhất dừng bước, quay đầu nhìn hắn lần nữa.

“Cậu tên gì?”

Đối phương cười, mỉm cười rất vui vẻ, lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề .

“Đường Duệ!”

Vệ Duy Nhất về nhà, một đường chạy chậm đến lầu sáu, về đến lại nhìn thấy trên đất đầy tro bụi, cửa có dâu vết phá để xông vào, đồ dùng bên trong vốn dĩ đã hộn loạn, nay không chỉ hỗn loạn mà còn bị đập nát, cô dẫm lên những mảnh thủy tinh nhỏ rơi đầy đất cẩn thận mà nhìn chung quanh.

“Ba…… Mẹ?”

Chính cô cũng không phát hiện thanh âm chính mình run rẩy, hai tay bất giác nắm chặt, đi về phía phòng ngủ tìm kiếm ,thì mơ hồ nghe được âm thanh trong đó.

“Đừng đánh tôi, đừng đánh tôi…… Ô ô đừng đánh tôi a, đừng đánh tôi.”

Người phụ nữ tránh ở sau sô pha ôm đầu run bần bật, Vệ Duy Nhất kinh hoảng thất thố , đôi mắt trừng lớn nhìn Vệ Xuyên nằm trên mặt đất máu chảy không ngừng .

“Ba!”

Cái trán của ông hình như bị vật nặng đánh vào, máu chảy không ngừng từ thái dương huyết nhục mơ hồ nhìn vô cùng dữ tợn, hơi thở thoi thóp mà nằm trên mặt đất, Vệ Duy Nhất vội vàng lấy điện thoại từ trong túi tiền ra, ngón tay run rẩy không ngừng gọi xe cấp cứu.

“Alo, là 1…120…… Sao?”

Âm thanh xe cấp cứu vang vọng vào tận bên trong màng tai, trên đường về Vệ Duy Nhất nhận được cuộc gọi của Vệ Xuyên , phía bên đầu dây bên kia vang lên tiếng gào thét thô tục của người mà mẹ cô thiếu nợ đánh bạc.

“Mẹ nó ngày mai mà còn không có tiền, tôi đem người đàn bà kia băm ra đem cho sâu trên núi sói trên rừng ăn ! Không có tiền còn dám tới đánh cược, mày tưởng lão tử là Bồ Tát sống sao!”

Vệ Duy Nhất một tay che mắt, thấp giọng hỏi, “Ba ta thiếu các người bao nhiêu?”

“Cô là ai?”

“Tôi hỏi là bà ta thiếu mấy người bao nhiêu!” cô cắn răng mà đấm vào đầu gối, nước mắt không nhịn được từ hốc mắt chảy ra bên ngoài.

Bình luận

Để lại bình luận