Chương 21

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 21

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Tiếng Gọi Cấm Kỵ Và Sự Trừng Phạt Ngọt Ngào
Trong căn phòng ngập tràn hơi thở của dục vọng, tiếng va chạm của da thịt vang lên “bạch bạch” giòn giã, hòa lẫn với tiếng thở dốc nặng nề của nam sinh và tiếng rên rỉ vỡ vụn của cô gái. Văn Sâm như một cỗ máy không biết mệt mỏi, từng cú thúc đều chạm đến tận cùng sâu thẳm trong cơ thể Ngôn Hi.
Cô thực sự có cảm giác rằng mình đang bị chính đứa em trai của bạn thân cưỡng bức, một cảm giác loạn luân cấm kỵ khiến cả người cô không thích hợp, nhưng đồng thời lại kích thích những dây thần kinh nhạy cảm nhất. Mỗi khi cậu gọi một tiếng “Chị”, lòng cô lại run lên, sự xấu hổ và khoái cảm đan xen tạo thành một cơn sóng thần nhấn chìm lý trí.
“Kêu thật dâm đãng đi! Lại kêu hai tiếng nữa xem nào, chị ơi, em thích nghe lắm!”
Văn Sâm nghe được tiếng kêu nũng nịu, ngọt ngào như mật ong của cô thì hưng phấn tột độ. Cậu muốn ngừng mà không được, liền một bên điên cuồng ra vào nơi tư mật ướt át, một bên vung tay đánh mạnh vào mông cô. Cảm giác rung động từ cặp mông trắng nõn truyền đến hạ bộ đang kết hợp chặt chẽ, khiến khoái cảm nhân lên gấp bội.
Ngôn Hi làm sao chịu nổi sự trêu đùa quá trớn này. Cô cắn chặt môi dưới đến bật máu, như quyết tâm cùng cậu đối nghịch, nhất định không chịu phát ra âm thanh dâm loạn mà cậu muốn nghe.
“A ~” Văn Sâm khẽ cười một tiếng, nụ cười mang theo vài phần nguy hiểm và tà ác. Động tác điên cuồng của cậu bỗng nhiên dừng lại.
Căn phòng đột ngột rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở dốc của hai người. Hơi thích nghi với động tác mãnh liệt như vũ bão của cậu, Ngôn Hi nhận ra cậu đột nhiên dừng lại thì có chút kinh ngạc. Sự trống rỗng đột ngột khiến cơ thể cô hụt hẫng, khát cầu sự lấp đầy.
Nhưng không đợi cô quay đầu lại thắc mắc, Văn Sâm bỗng nhiên hạ thấp trọng tâm, đè toàn bộ sức nặng cơ thể lên tấm lưng trần mảnh mai của cô. Hai tay cậu siết chặt eo nhỏ, lấy đà, rồi hướng về phía trước hung hăng thúc vào một cú trời giáng.
“Phập!”
“A!!!”
Lần này, Ngôn Hi bị sự hung mãnh đột ngột của cậu làm cho tròn mắt, tiếng hét thất thanh xé toạc cổ họng. Cậu… Sao có thể vào sâu đến như vậy? Cảm giác như cây gậy nóng bỏng kia đã xuyên qua cổ tử cung, cắm thẳng vào trong bụng cô, khuấy đảo lục phủ ngũ tạng.
“Chị còn không nghe lời không? Không nghe lời, em sẽ cắm càng sâu hơn nữa, cắm đến khi chị khóc lóc cầu xin em.”
Giọng nói Văn Sâm khàn đặc, mang theo uy hiếp nồng đậm vang lên bên tai cô, hơi thở nóng rực phả vào vành tai mẫn cảm. Ngôn Hi bị cậu cắm vào sâu đến mức cả người đều run rẩy, tứ chi bủn rủn, sao còn dám phản kháng nửa lời.
“Nghe, tôi nghe lời… Văn Sâm, cậu ra ngoài một chút đi, quá lớn, tôi chịu không nổi…”
Cô sắp khóc thật rồi. Cảm giác hiện diện quá lớn, quá thô bạo của vật thể kia bên trong cơ thể làm cô cảm thấy cậu có thể tùy ý tước đoạt mạng sống của cô ngay tại đây, trên chiếc ghế sô pha này.
“Được a, chỉ cần chị Ngôn Hi rên rỉ làm em vừa lòng, em lập tức sẽ rút ra một chút.” Cậu ra điều kiện, giọng điệu như đang dụ dỗ trẻ con làm chuyện xấu.
“Được ~ cậu làm tôi… A a a a mạnh quá a, Văn Sâm, Văn Sâm không cần a, nhẹ một chút, quá sâu rồi, ô…ô…ô, muốn chết mất…”
Ngôn Hi còn chưa nói xong câu van xin, Văn Sâm lại đổi ý. Lời hứa của đàn ông trên giường quả nhiên không thể tin. Cậu bắt đầu một cuộc oanh tạc cuồng bạo hơn cả lúc trước.
“Muốn chết? Chính là miệng chị kêu thật sướng a, chị xem này…”
Cậu một tay bóp chặt cái eo mảnh khảnh như cành liễu của cô, giữ cô cố định để tiếp nhận sự va chạm. Một tay kia từ vùng đất dâm mĩ tương liên ướt đẫm của hai người, lần mò sờ lên bụng nhỏ phẳng lì của cô.
Nơi ban đầu bằng phẳng, mềm mại, bây giờ lại bị đội lên một khối cứng ngắc, di chuyển nhấp nhô. Đó chính là hình dạng đại dương vật của cậu đang tung hoành bên trong.
“Chị thật là xấu, cái bụng nhỏ này tham lam quá, đem em nuốt vào trong bụng, còn gắt gao hút chặt không buông, như muốn ăn tươi nuốt sống em vậy.”
“Chị không biết chính mình bên trong có bao nhiêu ướt đâu, cắn thật chặt, một khắc cũng luyến tiếc buông côn thịt ra. Có phải hay không muốn bị làm đến chết! Hửm? Em sẽ làm chết chị, con đĩ nhỏ của em!”
“Không phải, không phải, cậu đi ra ngoài, a…ô…a…a…a…mạnh quá a, không cần, Văn Sâm quá sâu…”
“Dâm đãng! Lại kêu lớn một chút cho ông xã nghe nào!”
Văn Sâm bị tiếng rên rỉ cùng sự co bóp của cô kích thích đến sướng điên người. Từng đợt khoái cảm mãnh liệt từ dương vật lan ra toàn thân, chạy dọc sống lưng lên tận não bộ. Vì là lần đầu tiên được nếm trải hương vị của người phụ nữ mình khao khát bấy lâu, lại là cơ thể cực phẩm trời ban, cậu cũng không thể kiềm chế quá lâu.
Cậu chỉ ôm mông cô cắm rút điên cuồng hơn mười phút liền cảm thấy sắp đến giới hạn. Từng đợt tê dại từ xương cụt báo hiệu cậu sắp phải bắn. Nhưng cậu không muốn kết thúc nhanh như vậy, không muốn mất mặt trước cô. Cậu cắn chặt răng, gân xanh trên trán nổi lên để kìm nén.
Nhưng cố tình lúc này, Ngôn Hi lại không chịu nổi sự ma sát, ngửa cổ kêu lên một tiếng mị hoặc, run rẩy tận tâm can: “Văn Sâm… Văn Sâm không cần a, thật lớn, cứng quá, nóng chết em rồi ô ô….”
“Đừng kêu!”
Đôi mắt Văn Sâm đỏ ngầu như dã thú. Cậu duỗi tay bịt kín miệng cô, ngăn chặn những âm thanh kích dục đó. Cả người cậu đổ ập xuống, ghé sát vào lưng cô, lòng bàn tay còn lại thô bạo bắt lấy bầu ngực đang đung đưa, dùng sức xoa tròn bóp dẹp, trong khi dương vật dưới háng thì dốc toàn lực thọc sâu vào bên trong, như muốn đóng đinh cô vào sô pha.
“Ưm!!!”
Ngôn Hi không thể phát ra tiếng, đôi mắt mở to trợn trừng, trước mắt là một luồng ánh sáng trắng xóa. Bên trên bị cậu xoa nắn đau đớn, phía dưới bị cự vật điên cuồng ra vào, miệng bị bịt chặt. Không thể kêu, không thể trốn.
Nước mắt Ngôn Hi rào rạt rơi xuống, thân thể nhỏ bé không chịu nổi sự tàn phá, cô bị tư thế điên cuồng, mất kiểm soát của cậu dọa sợ đến hồn xiêu phách lạc.
“A!!!”
Thân thể cô đột ngột căng cứng, co rút kịch liệt. Văn Sâm phát ra một tiếng kêu đau pha lẫn cực khoái: “Dâm đãng! Kẹp chặt như vậy là muốn đem em siết gãy sao? Còn nói không muốn, có phải hay không sướng đến phát điên rồi!”
“Em chơi chết cô, chơi chết đồ dâm đãng nhà cô!”
Cậu bị cô kẹp chặt đến mức lý trí hoàn toàn sụp đổ. Rốt cuộc cũng không khống chế được nữa, thú tính bùng nổ, cậu giữ chặt cô, hăng hái dập mạnh mấy chục cái thật sâu, thật lút cán.
“A…”
Trong khoảnh khắc điên cuồng kia, Văn Sâm không nhịn được cúi xuống, cắn mạnh vào chiếc cổ trắng ngần của cô, để lại một dấu răng đỏ chót sở hữu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận