Chương 221

Diệp Tiểu Tiểu quay lại tìm thuốc cảm tɾong hộp thuốc, nhưng lại nhìn thấy Tề Mậu đang vội vàng quay về, anh lo lắng nhìn cô, hồi lâu không nói gì.

“Có phải tài xế đã nói với anh điều gì không?” Trên đường về cô lại nôn mửa.

“Em không sao. Không thì nhờ bác sĩ Trình kê một ít thuốc cảm đi. Trong nhà chẳng có gì cả.”

Tề Mậu cẩn thận đỡ cô, do dự hồi lâu mới hỏi “Bảo bối, tháng này em chưa đến à?”

Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm hai vạch đỏ trên que thử thai, tɾong lòng cảm thấy bối rối, phức tạp vô cùng.

Kinh nguyệt của cô chưa bao giờ chính xác, có khi sẽ chậm vài ngày, tính thời gian đã trễ nửa tháng, là do cô bất cẩn, nhiều năm uống thuốc cũng chưa gặp phải chuyện ngoài ý muốn bao giờ, dù sao cũng mới hai tháng, bây giờ cô nên làm gì đây?

Cô cầm chặt que thử thai tɾong tay, cắn môi, đôi mắt to tròn lập tức ngấn nước.

Tề Mậu có vẻ còn lo lắng hơn cô, thận trọng hỏi “Bảo bối, em sẽ giữ đưa bé phải không?”

Cô nghẹn ngào đẩy anh ra rồi chạy vào phòng, nằm trên giường khóc thút thít.

“Bảo bối” Tề Mậu vội vàng đuổi the0, nắm tay cô, giọng nghẹn ngào lộ ra tia sợ hãi “Anh cầu xin em, em có thể giữ đứa trẻ này được không? Anh sẽ không cưới người phụ nữ khác, anh chỉ có một đứa con này thôi, em có thể giữ đứa bé lại được không?”

Toàn thân anh khẽ run lên, tay cô gái có chút đau đớn, Diệp Tiểu Tiểu muốn vùng ra nhưng lại phát hiện anh ôm quá chặt nên đành phải bỏ cuộc.

“Tề Mậu, em không muốn có con, anh cũng không thí¢h con nít, vì cái gì còn muốn giữ lại?”

Người đàn ông nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt trên khóe mắt, cười gượng nói “Bởi vì nó là con của chúng ta, Tiểu Tiểu, hôn nhân của cha mẹ chúng ta không h0àn hảo, cho nên anh ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, nhưng anh hy vọng có thể cho con chúng ta một gia đình đầm áp, cả nhà cùng ăn cơm, cùng ngủ, em nghĩ đến anh, anh nghĩ đến em, cả nhà tương thân tương ái, giữ lại đứa bé được không? Em không cần lo lắng, anh sẽ làm một người cha tốt, dạy côn đủ thứ kiến

thức, dạy con biết đúng sai, cho nó tất cả những gì anh có.”

Anh ôm lấy vòng e0 thon gọn của cô, vùi đầu vào chiếc bụng phẳng lì, nhẹ nhàng xoa xoa, thì thầm “Con yêu, con phải ngoan ngoãn. Mẹ hiện tại tâm tình không tốt, cha đang dỗ dành mẹ, con nhất định phải ngoan ngoãn, khi con ra ngoài, cha sẽ cho con bất cứ thứ gì con muốn…”

Bình luận

Để lại bình luận