Chương 224

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 224

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Bàng Kinh Phú cười hai tiếng khiến lòng người ớn lạnh.

“Anh còn phải cảm ơn em, đã không giấu công đức của anh.”

“Chuyện nhỏ thôi, không cần cảm ơn.”

Điền Yên nói đùa, còn không biết anh đã ghi lại mối thù này.

Biệt thự hướng biển, hậu viện có một hồ bơi vô cực riêng, hướng ra phía ngoài biển.

Điền Yên không biết bơi, trước khi tới, Bàng Kinh Phú đã nhờ người thay nước trong bể bơi thành nước suối nóng có nhiệt độ không đổi.

Điền Yên khen ngợi trước sự tri kỷ của anh, rùng mình mà không nhận ra nguy hiểm đang ập tới.

Cô nằm ở mép bể bơi, nhìn mực nước biển nơi mặt trời sắp lặn phía xa, nhiệt độ nước thoải mái tác động vào não khiến cô buồn ngủ.

Cho đến khi một cơ thể nặng trĩu áp vào lưng cô.

Hai cánh tay đầy cơ bắp và gân xanh duỗi ra từ hai bên bả vai của cô, mu bàn tay có xương cốt rõ ràng theo động tác giương ra của ngón tay mà nhô lên. Anh tóm lấy bức tường hồ bơi trước mặt cô, Điền Yên bị mắc kẹt trong vòng tay của anh.

Điền Yên say mê đất híp mắt hỏi: “Lát nữa ăn cái gì vậy anh?”

Bàng Kinh Phú cắn lỗ tai cô.

Kích thích xảy ra bất ngờ khiến lỗ chân lông của cô cũng nổ tung, vốn trạng thái mệt mỏi cũng bị quét sạch.

“Anh tránh ra.”

Bàng Kinh Phú bóp eo cô, đè cơ thể cô lên vách, giam cầm khiến cô không thể động đậy.

“Anh ăn trước.” Ngón tay anh kéo mạnh mép quần bơi về hướng khác, lực quá mạnh khiến bộ đồ bơi phát ra tiếng rách.

“Bàng Kinh Phú!”

Điền Yên vừa tức vừa giận.

Bàng Kinh Phú nhúng cả hai tay xuống nước, một tay kéo quần bơi cô, một tay giữ eo cô, tìm tư thế dán nó lên lưng cô rồi mới đứng dậy. Lúc này Điền Yên mới ý thức được rằng, tên biến thái này đã không mặc gì kể từ khi xuống nước.

“Ô, đây là hồ bơi… … …”

“Sẽ không có người nào nhìn thấy đâu, trong phạm vi trăm dặm không có nhà cao tầng.”

“Em nói đây là hồ bơi!”

Anh cười một tiếng, sau khi thả bàn tay đang ôm eo cô ra, anh nắm lấy dương vật nhét vào trong.

“Có lẽ đây sẽ là một trải nghiệm khó quên.” Da thịt mềm mại hút lấy dương vật của anh vào trong, cô bị nhấn chìm từng chút một. Nước suối thậm chí còn chảy vào tiểu huyệt của cô khi anh tiến vào.

“Ô đau, đau… Đau!”

Hai tay Điền Yên nắm lấy mép bể bơi, cúi đầu, ngọn tóc buộc thành đuôi ngựa ướt đẫm nước, dính chặt vào tấm lưng thon thả. Bởi vì thần kinh co rút, hai xương bướm càng khẩn trương co rút lại. Cảm nhận được cảm giác ham muốn mong manh, Bàng Kinh Phú bình tĩnh ấn eo xuống, giãy giụa moi thành âm đạo đang dính chặt vào nhau. Anh kéo áo của Điền Yên ra, cầm lấy bầu ngực bên trái trong tay và nhào nặn, dùng ngón tay nhéo núm vú hồng hào, ngón cái và ngón trỏ xoay trái và phải.

Một cái tay khác thì mò vào trong quần cô, cách quần bơi tìm được âm đế, khẩy qua lớp vải vóc cho thêm kích thích.

Cơ thể Điền Yên rất nhanh mềm nhũn, nằm ở trên vách thở dốc, đường vân trên cây gậy dính sát vào nhau, nước nóng khiến mặt đỏ bừng như bị mặt trời nấu chín, hai má ướt át quyến rũ.

Sau khi bộ phận sinh dục được rút ra và đẩy vào lần nữa, nước trong bể lắc lư. Tiểu huyệt đau nhức sưng tấy khiến Điền Yên vừa đau vừa thoải mái, khoái cảm đến từ sự kích thích của ngón tay.

“Đừng cắm, nước sẽ chảy vào!”

Ngón tay của Bàng Kinh Phú đột nhiên tăng tốc, âm thanh của Điền Yên lập tức run rẩy đến mức cô không thể nói được một câu hoàn chỉnh. Bàng Kinh Phú cắn lên gáy cô, mút, phát ra âm thanh thanh thúy.

“Vào rồi lại lấy ra.”

Dương vật căng cứng dùng lực ấn vào bên trong, chuẩn bị mở tử cung. Điền Yên dùng hết sức co tròn các ngón chân kêu cứu: “A— Không cần, không cần, không muốn!”

Bàng Kinh Phú lui về phía sau đi ra.

“Được, vậy thì không cần.”

Nhưng vừa dứt lời, anh lại bắt đầu đẩy lên đẩy xuống, nhưng không hề hành hạ tử cung của cô nữa. Những đợt sóng vỗ vào eo cô, dâng tới dâng lui, trong lúc va chạm, ép cơ thể cô vào vách tường.

Cứ như vậy, Điền Yên cũng đã cảm thấy hỏng mất. Nhưng điều tuyệt vọng hơn nữa là Bàng Kinh Phú vẫn cắn cổ cô không chịu buông ra.

Anh ấn tay vào mép thành bể bơi, ôm cô vào lồng ngực, tiết tấu dưới háng anh không ngừng lại, miệng anh không buông tha người, khiến da thịt mỏng manh sưng tấy.

Điền Yên khóc ngẩng đầu lên, nếu không phải sóng xung quanh quá ồn ào, căn bản không nhìn ra trạng thái hỏng bét của cô ở dưới nước.

Bình luận

Để lại bình luận