Chương 226

Diệp Tiểu Tiểu hồi phụcrấtnhanh, Tề Mậu lúc nào cũng túc trực bên cạnh, đút cho cô ăn, đỡ cô đi hoa viên tản bộ.

Diệp Tiểu Tiểu hỏi anh “Con trai em thế nào rồi? Sao anh không đưa nó đến gặp em.”

Người đàn ông đó có chút ghen tị, cô đã hỏi anh rấtnhiều lần, vậy cũng không thèm hỏi xem anh có ổn không? Hơn nữa, anh ở đây với cô mỗi ngày còn chưa đủ sao? Anh mím môi nói “Thằng bé không sao đâu, bà nội rấtthí¢h nó, em mau khỏe lại nhé, sau khi xuấtviện anh sẽ dẫn em đi gặp con.”

Anh lại nhẹ nhàng nhào nặn ngực cô gái, đưa miệng mút vào “Nơi này là của anh, không thể nhường cho thằng bé được, con mình chỉ thí¢h ăn sữa bột thôi, bảo bối, sao nơi này lại lớn hơn trước rồi? Anh rấtthí¢h.”

“Ai nha, anh đừng nghịch.”

“Anh chính là muốn như vậy. Sau khi em xuấtviện, anh sẽ chăm sóc Duệ Duệ. Em không thể làm việc quá sức được.”

Một mặt, anh sợ cô vất vả, mặt khác, anh sợ cô lúc nào cũng chỉ nghĩ tới con, còn chưa nhìn thấy mà ngày nào cũn tâm tâm niệm niệm, nếu mang con tới cho cô, có lẽ tɾong mắt cô không còn có sự tồn tại của anh nữa.

Tề Mậu quả thực là một người cha tốt như anh đã nói, anh đích thân dạy con mọi thứ từ lăn, bò, tập đi, đứa trẻ đặc biệt gắn bó với anh, câu đầu tiên biết nói cũng là “Ba ba”, đôi khi Diệp Tiểu Tiểu dỗ Tề Duệ gọi mẹ, cậu bé khua tay múa ͼhân loạn xạ, không ngừng phun bước miếng, kêu “Ba, ba” rồi đưa tay ôm Tề Mậụ

Nhìn thấy người đàn ông ôm con trai mình cười đắc ý, Diệp Tiểu Tiểu tức giận vô cùng, con trai mà cô đã vất vả mười tháng mang mang nặng̝ đẻ đau vì gì mà lại thân thiết với cha hơn?

Cô bỏ lại hai cha con, suy nghĩ một lúc rồi vào ßếp làm đồ ăn cho con trai.

“Của anh đâu?” Tề Mậu cũng ngồi vào bàn ăn, trước đây vợ anh nói anh đã làm việc vất vả nên sẽ chuẩn bị đồ ăn, hoặc pha cho anh một tách cà phê, nhưng hôm nay cái gì cũng đều không có.

Diệp Tiểu Tiểu đút cho con trai chút thịt nghiền, tức giận trợn mắt nhìn anh “Không có, anh lớn như vậy rồi, đợi con trai ăn xong rồi tính, anh chờ đi.”

“Duệ Duệ ngoan, đồ ăn mẹ nấu có ngon không?” Cô quay người dùng khăn lau miệng cho đứa trẻ, liếc nhìn người đàn ông trưởng thành đang ủ rũ nhìn bọn họ, nén cười, đứng dậy đi vào phòng bế mang bánh mì nướng đã chuẩn bị cho anh ra.

Thân thể cô bỗng nhẹ bẫng, hoá ra người đàn ông bế cô lên, “A…”

Cô tức giận đánh vào ngực anh “Mau thả em xuống.”

Tề Mậu không nói gì, chỉ bế cô vào phòng ngủ, đặt cô lên giường, vén áo của cô lên, để lộ ra bộ ngực tròn trịa, trắng nõn lại mềm mại, sốt ruột mở miệng ngoạn lấy núm vú, lẩm bẩm nói “Không nấu cơm cho anh thì anh ăn sữa, anh thí¢h nhất là sữa…”

Bình luận

Để lại bình luận