Chương 226

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 226

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Anh Lăng Hạo, anh thích cái gì, em sẽ đều học, em sẽ thay đổi, xin anh đừng bỏ mặc em có được hay không?”

Giọng nói của Tống Nhạc Nhi từ bên trong văn phòng truyền ra.

Cửa văn phòng không đóng, nhưng Tiếu Dao lại không nhìn thấy tình huống bên trong.

Suy ngẫm trong vài giây, cô bước vào và cẩn thận đóng cửa.

Tống Nhạc Nhi cũng không phải chưa từng gặp qua cô, cô ta còn tìm người dạy dỗ cô, Tiếu Dao hiện tại cũng không sợ.

Có lẽ, không phải không sợ, mà là sợ cũng không có biện pháp.

Hít sâu một hơi, Tiếu Dao bước đi rất nhẹ nhàng, chậm rãi tới gần văn phòng bên trong.

“Anh Lăng Hạo, em biết anh cảm thấy em rất nhàm chán, có phải hay không? Kỳ thật em hiểu, tiện nữ kia biết cái gì, em đều hiểu.” Giọng nói Tống Nhạc Nhi tiếp tục vang lên.

“Anh Lăng Hạo, anh cho em một cơ hội được không? Ngày mai chúng ta đi chọn váy cưới, vì sao anh ngay cả điện thoại cũng không nghe máy?”

Ở ngoài cửa nhìn trong chốc lát, phát hiện bên trong thật sự chỉ có hai người, Tiếu Dao hít sâu một hơi, đứng lên, hợp lý đi vào.

Lúc Tống Nhạc Nhi muốn đi qua, ngồi lên đùi Quân Lăng Hạo, Tiếu Dao đúng lúc xuất hiện.

“Khụ…”Cô nặng nề ho một tiếng, dáng vẻ rất tức giận.

“Tôi chỉ là đến tháng, mấy ngày không hầu hạ anh, anh liền tìm người phụ nữ khác?”

Tiếu Dao nhếch môi, vẻ mặt không chịu buông tha đi vào, nhìn lướt qua Tống Nhạc Nhi một cái.

“Anh Lăng Hạo, cô ta là ai? Tại sao anh lại ở một mình……」

Giọng nói của Tiếu Dao so với Tống Nhạc Nhi còn chói tai hơn, vẻ mặt giống như chính thất bắt gian ở trên giường, rất tức giận, dáng vẻ rất không cam lòng.

“Cô…”Tống Nhạc Nhi trừng mắt nhìn Tiếu Dao.

Không đợi cô ta có cơ hội nói chuyện, Tiếu Dao lại ô ô nức nở, cơ hồ là đẩy Tống Nhạc Nhi ra, nghênh ngang ôm lấy cổ Quân Lăng Hạo, ngồi trên người hắn.

“Anh Lăng Hạo.” Lại thêm một câu ngọt ngào, Tiếu Dao ôm Quân Lăng Hạo, đem đầu dán lên cổ hắn.

“Anh Lăng Hạo, anh đã nói, sau này cũng không cho người phụ nữ nữ khác tiến vào, anh nói chỉ cần một mình em hầu hạ là tốt rồi, anh cũng đã quên sao?”

“Đừng bỏ rơi Dao Dao, Dao Dao sẽ ngoan, mặc kệ là tư thế gì, chỉ cần anh thích, anh dạy một lần, Dao Dao sẽ biết, đừng bỏ Dao Dao!”

Tiếu Dao lẩm bẩm, ngước mắt nhìn người đàn ông bị mình ôm, thân thể lạnh lùng dị thường.

“Anh Lăng Hạo.” Cô chớp chớp mắt, mím môi khẽ gọi.

Hắn không phải là muốn lợi dụng cô, đuổi vị hôn thê mà hắn không thích sao? Cô làm tốt không? Hắn có nên thưởng cho cô không?

Nhìn đôi mắt như biết nói, Quân Lăng Hạo hơi nhếch môi, vươn bàn tay, ôm eo nhỏ nhắn của Tiếu Dao.

“Anh Lăng Hạo, sao anh có thể ôm cô ta? Hai người… Làm sao có thể?”. Tống Nhạc Nhi tức điên rồi.

Tiếu Dao đột nhiên ngồi trên người Quân Lăng Hạo, cô ta qua một hồi lâu mới phản ứng lại.

Không nghĩ tới, Anh Lăng Hạo chẳng những không đẩy cô ra, ngược lại còn ôm cô.

“Vì sao không thể?”. Tiếu Dao quay đầu lại nhìn Tống Nhạc Nhi một cái, “Cô có biết vì sao anh Lăng Hạo không thích cô không?”

“Cô gạt người! Anh Lăng Hạo mới không thích cô!” Tống Nhạc Nhi gào lên.

“Phải không?” Tiếu Dao hơi nhếch môi, quay đầu lại ôm đầu Quân Lăng Hạo, hôn xuống.

Hơi thở của người đàn ông càng ngày càng lạnh, Tiếu Dao kỳ thật là đang đánh cược.

Đánh thắng, hôm nay cô có lẽ có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ, nếu đánh sai, cùng lắm thì cô đứng lên bắt đầu lại.

Trong giây phút sắp hôn xuống, Tiếu Dao vẫn bị người đàn ông lạnh như băng dọa sợ.

Cô hít sâu một hơi, dùng tốc độ nhanh nhất, ở trên đôi môi mỏng của hắn “chụt” một cái,nhanh chóng buông hắn ra, quay đầu lại nhìn Tống Nhạc Nhi.

“Anh Lăng Hạo thích tôi hôn anh ấy, vậy còn cô thì sao? Cô theo anh ấy lâu như vậy, cô đã nắm lấy tay anh ấy chưa?”

Cô gái trên mặt thì dương dương đắc ý, lòng bàn tay lại đổ mồ hôi.

Bây giờ cô không chơi với lửa, nhưng cô đang chơi với băng.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên người đàn ông này ôm cô, vì sao vẫn lạnh như vậy?

“Mẹ nó!”Tống Nhạc Nhi dậm chân, trực tiếp đi về phía trước hai bước, giơ bàn tay lên, dùng sức đánh xuống.

“Anh Lăng Hạo, cứu mạng!” Tiếu Dao vừa quay đầu, ôm chặt Quân Lăng Hạo.

Nghe thấy người trong ngực kêu cứu, hơi thở lạnh như băng của Quân Lăng Hạo trong nháy mắt giảm xuống.

Trong một đêm tối tăm, hắn biết mình ở trong mộng đã nghe thấy giọng nói này , một cô gái nhỏ bất lực bị vô số người đàn ông vây quanh, những người đó đang tập trung xé quần áo của cô.

Cô dùng ánh mắt đáng thương nhìn hắn, cũng đang hô “cứu mạng”, mà trong mộng hắn lại bất lực.

“Bốp” một tiếng, cánh tay Tống Nhạc Nhi rơi vào trong tay Quân Lăng Hạo.

“Anh Lăng Hạo.” Tống Nhạc Nhi nhìn Quân Lăng Hạo, gấp đến độ ngay cả nước mắt cũng sắp chảy ra.

Quân Lăng Hạo lại hất tay cô ta ra, bàn tay rơi xuống đầu cô gái đang dán trước ngực mình,một tư thế bảo vệ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận