Chương 23

Sau khi chạy hai tiếng, xe buýt dừng ở Nông Gia Nhạc, đây là nơi đêm nay bọn họ dừng chân.
Giảng viên sắp xếp chỗ ở, hai người một phòng, nữ ở cùng nữ, nam ở cùng nam.
Thời điểm chia tới Tô Oánh, chỉ còn lại cô và một cô gái tương đối hướng nội khác.
Đối phương dường như rất muốn về phòng, lúc chạm mặt chỉ nhỏ nhẹ chào Tô Oánh một tiếng.
Tô Oánh không để trong lòng, hiện tại điều cô muốn chỉ là gọi điện cho Thương tiên sinh mà thôi.
Vừa lúc có ban công, cô chạy ra đó gọi cho Thương tiên sinh. “Tiên sinh!”
Nghe tiếng Tô Oánh ngập tràn sức sống, Thương tiên sinh không nhịn được mà mỉm cười.
“Tới nơi rồi sao?”
“Vâng, em đang ở trong phòng, nghỉ ngơi một chút sẽ ra ngoài chơi.”
Hoạt động lần này kéo dài ba ngày, vì thế hôm nay không cần lập tức tìm đề tài.
Lát nữa giảng viên sẽ nói với họ địa điểm cụ thể có thể hoạt động cũng vài việc cần chú ý.
“Ừ, vậy em nghỉ ngơi đi, lát nữa còn phải ra ngoài.” Thương tiên sinh nói xong liền muốn dập máy.
“Chẳng lẽ tiên sinh không nhớ em sao?”
Tô Oánh lại không muốn kết thúc, cô chỉ muốn nghe giọng của Thương tiên sinh, hóa giải nỗi tương tư lúc này.
Cô gái đột nhiên làm nũng khiến Thương tiên sinh dừng lại, nếu cô đã không muốn nghỉ ngơi, vậy anh có thể cùng cô tâm sự.
“Đương nhiên nhớ em, đặc biệt là khi nghĩ đến chuyện em phải xa tôi ba ngày, tôi thấy mình không thể ngủ ngon được.”
Lời nói có vẻ khoa trương này thành công lấy lòng Tô Oánh, cô bật cười thành tiếng, sau đó tiếp tục làm nũng: “Em cũng rất nhớ tiên sinh, nhưng đây là việc học, bắt buộc phải hoàn thành.”
Thương tiên sinh đương nhiên biết, chẳng qua lúc này vì phối hợp với Tô Oánh, anh làm bộ buồn rầu: “Vậy phải làm sao đây, không có em tôi không ngủ được.”
Trợ lý ở bên nghe ông chủ của mình tán tỉnh tình nhân qua điện thoại, sắc mặt không đổi, nhưng tay cầm văn kiện đã run lên.
Tô Oánh hít sâu một hơi, tiểu huyệt đột nhiên co rút khiến cô thiếu chút mềm eo.
Cô quay đầu nhìn vào phòng, cô gái kia đang tắm rửa, vô cùng an tĩnh.
Cô lúc này mới quay đầu lại, trả lời Thương tiên sinh: “Oánh Oánh cũng rất nhớ tiên sinh, nhớ thôi cũng cảm thấy ướt.”
Thời điểm nói lời này, cô cố gắng thấp giọng, dù sao cũng đang ở bên ngoài, nói chuyện vẫn nên nhỏ tiếng.
Ướt?
Thương tiên sinh ngẩng đầu nhìn trợ lý, không cần anh nhiều lời, trợ lý đi theo nhiều năm lập tức hiểu ý, trực tiếp xoay người ra ngoài.
Trước khi đi còn đóng cửa lại.
Anh lúc này mới hỏi Tô Oánh trong điện thoại: “Vậy sao, ướt thế nào?”
Giọng nói khàn khàn mang theo dục vọng, chỉ một câu, Tô Oánh đã cảm thấy quần lót mình ướt đẫm.
“Quần lót đã ướt, muốn tiên sinh tới thao.”
Ký ức vui sướng hai ngày trước vẫn còn, thật ra Thương tiên sinh xuống tay rất vừa sức, dù dùng thêm vài món lạc thú để tăng thêm tình ái, nhưng roi đánh chỉ đau đớn, hôm sau không hề để lại dấu vết.
Còn về sáp nến còn là loại đặc biệt, căn bản không khiến người ta bị phỏng, cho nên trên người Tô Oánh cũng không có dấu vết gì.
Nhưng tâm lý bị chinh phục, cô lại không quên được.
Tất cả bị người ta khống chế, cái gì cũng không làm được, chỉ có thể dựa vào đối phương.
Mà người kia, vừa lúc là người trong lòng cô.
Chỉ nghĩ thôi, cô cảm thấy bản thân cũng có thể cao trào.
“Tiểu tao hóa, mới ra khỏi nhà đã không yên phận như vậy. Tao cho ai xem hả?”
Nếu không phải Tô Oánh đi khảo sát thực tế, Thương tiên sinh thật muốn mỗi ngày dẫn theo yêu tinh nhỏ này bên cạnh, sau khi xong công việc liền thao bảo bối.
Niềm vui của cuộc sống chẳng qua chỉ có thể.
“Đương nhiên là cho tiên sinh xem.”
Tô Oánh không tự chủ mà vặn mông, một tay không tự chủ mà xoa bộ ngực no đủ của mình.
Đây là thứ cô tự hào nhất.
Từ khi dậy thì, cô liền to hơn người khác, đến bây giờ, kích thước cũng rất kinh người.
Thương tiên sinh cũng rất thích cặp vú này, trắng nõn, ngay cả đầu vú cũng rất phấn nộn.
Nắn bóp vài cái, bên dưới lại càng ướt.
Đồng thời, nó cũng cảm thấy vắng vẻ, muốn được lấp đầy, bị cắm vào.
“Ưm…”
Cô không nhịn được mà rên ra tiếng, tiếng rên rất nhỏ, nhưng Thương tiên sinh trong điện thoại vẫn có thể nghe được.
“Tiểu tao hóa, gấp đến không chờ nỗi vậy sao?”
Chỉ nghĩ, anh cũng cứng. Côn thịt chọc vào quần lót có chút không thoải mái.
“Thật nhớ côn thịt lớn của tiên sinh, thô như vậy, lớn như vậy, thao người ta tới phun nước.”
Tô Oánh càng nói càng cảm thấy tịch mịch, mông vặn vẹo, hận không thể tìm ngay thứ gì đó nhét vào.
Thương tiên sinh trực tiếp cởi thắt lưng, lộ ra côn thịt đã cao nhếch lên.
“Được, vậy thì không rút ra.”
Tô Oánh có chút chờ mong, mỗi ngày đều chứa côn thịt, hạ thân lại chảy nước.
“Tiên sinh…”
Tô Oánh còn đang định nói gì đó, lúc này nghe tiếng cửa phòng tắm mở, cô lập tức im bặt.
Bạn cùng phòng đã tắm xong.
“Tiên sinh, em tắt máy trước, em sẽ nhớ anh.” Dứt lời, cô trực tiếp cúp máy.
Mà ở đầu bên này, Thương tiên sinh nhìn thoáng qua điện thoại, lại nhìn côn thịt đang cương cứng của mình, nhất thời thở dài một tiếng, đưa tay loát.
Chỉ có thể tự mình giải quyết.
Sau khi Tô Oánh tắt máy, bạn cùng phòng vừa lúc ra đây, thấy Tô Oánh có vẻ ngượng ngùng.
“Tớ tắm xong rồi, cậu vào đi.”
Giọng nói vẫn rất nhỏ, Tô Oánh gật đầu, liền cầm quần áo trực tiếp vào phòng tắm.
Trong phòng tắm khá ẩm ướt, vì vừa có người tắm xong nên vẫn còn sương mờ ảo.
Tô Oánh cởi đồ, nghĩ tới cú điện thoại khi nãy với Thương tiên sinh, mặt lập tức nóng lên.
Quần lót đã ướt, lúc cởi ra còn kéo sợ. Cũng may không có ai thấy, cô vội cởi ra, ném sang một bên.
Ham muốn khi nãy còn chưa hết, tiểu huyệt dưới thân cũng ướt dầm dề, còn không ngừng chảy dâm thủy.
Tiểu huyệt vẫn rất ngứa, vô cùng ngứa.
Cơ thể cô đã hoàn toàn bị dạy dỗ, trở nên không có Thương tiên sinh thì không được.
Tô Oánh cắn răng, vươn tay, tìm kiếm tiểu huyệt của mình.

Bình luận

Để lại bình luận