Chương 230

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 230

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Anh ở bên cạnh, nơi nào cũng không thoải mái.”

Cô cúi đầu, dùng nĩa chọc vào mâm bánh mì, cũng không có ý tứ muốn đưa lên miệng ăn, không ngừng mà đem bánh mì chọc thành mấy cái lỗ thủng, động tác vô thần, để lộ ra quỷ dị.

Sắc mặt Bạch Dương thất vọng cùng khẩn trương, hắn quá coi trọng đứa bé trong bụng cô, mỗi một chi tiết hầu hạ đều thập phần cẩn thận, đại khái là vì những hành động này đã làm cô bực bội.

“Là điểm nào không tốt? Anh có thể sửa lại.”

Tiêu Trúc Vũ lại thở dài, ngẩng đầu nhìn một chút trần nhà trên đỉnh đầu: “Có thể là vì căn phòng này không được thoải mái ,em cũng rất nhàm chán, không có việc gì làm.”

Hắn không đáp lại, dọn ra nơi này tạm thời còn không được, nhưng cô lại không nghĩ vẽ tranh, ăn không ngồi rồi, chỉ có thể chịu đựng cô tịch.

“Anh hôm nay còn có chuyện muốn đi ra ngoài một chút, em ngoan ngoãn ở nhà , nếu có tình huống đột ngột , mỗi vị trí nút khẩn cấp trong nhà ,em đều nhớ rõ ràng rồi đúng không?”

“Vâng.”

“Bạch Dương.”

Người chuẩn bị nhấc chân dừng lại, quay đầu nhìn cô, thản nhiên cười: “Hả?”

“Có thể nói cho em biết, anh ra ngoài làm gì không?”

“Có chút ngoài ý muốn khi em chủ động hỏi anh cái này, vì gần đây anh không mua bánh kem cùng bánh quy cho em sao?”

Tiêu Trúc Vũ uể oải đem nĩa buông: “Không thể cùng em nói thật sao?”

“Tạm thời còn chưa được, nhưng Tiêu Tiêu cũng có thể hiểu, là công việc của anh.” Hắn nở nụ cười rất tùy ý, căn bản là không nghiêm túc trả lời vấn đề của cô , cầm lấy áo khoác đặt trên giá đặt ở trên khuỷu tay, đi trở về lại hôn cô một ngụm, mới lưu luyến rời khỏi nhà.

Cô đã một ngày không ăn cơm, ngồi trên ghế bập bênh ở sân, đem hai chân cuộn lên dùng cánh tay ôm lấy, váy màu trắng phối ren , gió thổi trên mặt đất làm làn váy lay động.

Khuôn mặt ngon miệng mềm mại chôn ở giữa hai đầu gối , mặt trời chói chang làm gương mặt hơi hơi phiếm hồng, mái hiên trên đỉnh đầu trùng hợp có thể ngăn trở ánh sáng mặt trời chói chang, không bị phơi đến đen thảm, nhưng dù là buổi chiều nhưng ánh sáng vẫn rất mạnh.

Không bao lâu sau, dân chăn nuôi lại lần nữa mang theo đám dê kia xuất hiện trong tầm nhìn, cô có chút hâm mộ, loại chăn nuôi thả này, thật tự do.

Tiêu Trúc Vũ đem tay đè lên cái bụng , xoa cái bụng bằng phẳng, nơi này vẫn chưa có bất cứ biến hóa nào, vậy mà bên trong lại đang có một sinh mệnh không ngừng sinh trưởng, cũng là một chuyện thực kỳ diệu.

Thực nhanh, cô liền đói đến chịu không nổi, bụng không chỉ kêu, dạ dày cũng tràn đày vị chua.

Tiêu Trúc Vũ để chân chân chạy xuống nhà, đem bánh mì buổi sáng chưa ăn ở nhà ăn, run rẩy cầm lấy nhét vào trong miệng, chật vật nghẹn đầy miệng, gian khổ nhấm nuốt, cầm lấy ly nước sạch sẽ bên uống một hơi nuốt xuống.

Cảm giác ăn no chắc bụng truyền đến , mới không còn như vừa rồi, bụng hư không làm cô sợ hãi, quên mất, k cô không ăn cơm, đứa bé trong cũng sẽ không có cơm ăn.

“Ha Tiêu Tiêu, a…… Đem chân tách ra, đừng hợp lại, bằng không anh liền phải động thủ.”

Không giân ghế bập bênh hữu hạn, muốn ngồi hai người thật sự có chút khó khăn, mặc dù là tư thế hai người là hòa làm một, hoặc nên nói cho chuẩn xác , hẳn là “Ba người”.

Cô gian khổ che lại cái bụng khổng lồ , dựa vào phía sau người Bạch Dương , động tác cắm nhích theo ghế bập bênh đong đưa càng lún càng sâu, dương vật qua lại cắm rút, mỗi một chút đều có thể mân mê ra dâm thủy ướt nhẹp,chất lỏng sền sệt òm ọp .

Dưới ánh nắng chói chang, khuôn mặt cô nổi lên ửng hồng tựa như bị bỏng , ướt át thủy nộn, một cái tay khác bắt lấy cánh tay hắn xin tha.

“Chậm một chút a, không cần cắm vào toàn bộ , ô ô.”

“Tiêu Tiêu khóc thực đáng yêu.” Bạch Dương cầm lòng không đậu cắn lên bên tai hà hơi, đôi tay cưỡng chế thít chặt đùi cô, tách ra đến mức rộng nhất, dâm huyệt phun ra nuốt vào vuốt ve dương vật, thậm chí môi âm hộ còn bị dương vật lăn lộn lôi kéo đến mức biến hình.

Bình luận

Để lại bình luận