Chương 24

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 24

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Bạn Cùng Bàn (Kẻ Thù Chung Bàn)
“Chào mọi người.”
Giọng Thẩm Mộc Hi trầm ấm, mát lạnh như dòng suối ngày hè, dễ nghe một cách lạ lùng.
“Mình là Thẩm Mộc Hi. Rất vui được làm quen với các bạn.”
Cậu ta nói xong, hơi cúi đầu, một nụ cười xã giao hoàn hảo nở trên môi. Thái độ không kiêu ngạo, không tự ti, vừa đủ sự kiêu hãnh của một người xuất thân không tầm thường.
Các nữ sinh lại được một phen xao xuyến.
Chỉ riêng Tô Luyến là nắm chặt cây bút trong tay.
Nàng nhớ lại những mẩu tin tức tài chính mình đọc được khi còn nằm trên giường bệnh. Hai anh em nhà họ Thẩm đấu đá nhau suốt mười năm trời, long trời lở đất. Thẩm Mộc Hàng, đứa con riêng bị ghẻ lạnh, cuối cùng lại vươn lên thành ông trùm công nghệ, điên cuồng chèn ép tập đoàn của gia đình.
Tưởng chừng như một mất một còn. Ai ngờ, cuối cùng họ lại bắt tay giảng hòa, hợp nhất hai công ty, tạo nên một đế chế Mộc-Hân hùng mạnh.
Và lý do cho cú bắt tay thế kỷ đó? Không ai khác, chính là Tô Hân.
Tô Luyến không biết lúc này Thẩm Mộc Hi đã gặp Tô Hân hay chưa. Nếu chưa…
[Phát hiện mục tiêu có khí vận cực thịnh. Đề nghị ký chủ công lược.]
Giọng nói của Hệ thống đột ngột vang lên trong đầu nàng.
Tô Luyến nhíu mày: [Thẩm Mộc Hi?]
[Đúng vậy. Hơn nữa,] Hệ thống có vẻ phấn khích, [Nếu ký chủ có thể công lược cả hai anh em Thẩm Mộc Hi và Thẩm Mộc Hàng, khí vận nhận được sẽ có hiệu ứng cộng dồn đặc biệt. Ngược lại, nếu để Tô Hân có được họ, khả năng chiến thắng của ký chủ… gần như bằng không.]
Gần như bằng không.
Bốn chữ này như một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt Tô Luyến. Nàng căm ghét bất cứ ai liên quan đến Tô Hân. Bảo nàng đi quyến rũ đàn ông của kẻ thù? Nàng thấy ghê tởm.
Nhưng nàng càng sợ hãi sự bất lực của kiếp trước hơn. Nàng không muốn sống lại một lần nữa chỉ để bị dẫm đạp.
Tô Luyến chìm sâu vào mớ suy nghĩ hỗn độn. Nàng cắn môi, nhíu mày, rồi lại thở dài… vô số biểu cảm thay đổi liên tục trên khuôn mặt xinh đẹp, khiến nàng trông sống động một cách kỳ lạ.
Và chính điều đó đã thu hút sự chú ý của Thẩm Mộc Hi.
Từ lúc bước vào, cậu ta đã quen với việc trở thành trung tâm của vũ trụ. Những ánh mắt ngưỡng mộ, tò mò, khao khát… cậu ta đã thấy quá nhiều.
Chỉ duy nhất cô gái ngồi ở dãy bàn cuối cùng bên cửa sổ.
Cô ấy không hề nhìn cậu.
Cô ấy đang bận rộn với thế giới của riêng mình, một thế giới có vẻ còn hấp dẫn hơn cả sự xuất hiện của cậu. Lần đầu tiên trong đời, Thẩm Mộc Hi cảm thấy bị phớt lờ. Và điều đó, thật kỳ lạ, lại khiến cậu tò mò.
“Ừm…” Lâm Lị nhìn sơ đồ lớp. “Các vị trí đều đã cố định. Chỉ còn một chỗ trống ở bàn cuối cùng… Thẩm Mộc Hi, em ngồi cạnh bạn Tô Luyến nhé.”
Tô Luyến giật nảy mình, ngẩng phắt đầu lên.
Cái gì cơ?
Chỗ đó! Chỗ đó là nàng cố tình giữ lại, phòng khi Phương Thành Nhã cần…
À, mà giờ nàng đâu cần quan tâm đến ả ta nữa.
Nhưng mà là Thẩm Mộc Hi!
Lâm Lị thấy sắc mặt nàng có vẻ không tốt, liền hỏi: “Tô Luyến, em không thoải mái à? Nếu không thì…”
“Dạ không cần đâu cô!”
Mấy nữ sinh bàn trên đang định giơ tay xin đổi chỗ, lập tức bị Tô Luyến cắt ngang.
Nàng hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười tiêu chuẩn.
“Em không có ý kiến gì ạ. Có bạn mới cùng bàn cũng vui mà cô.”
Đùa à? Kẻ thù đã được dâng tận miệng, sao nàng có thể từ chối?
[Tốt lắm ký chủ! Phải thế chứ!] Hệ thống reo hò.
Tô Luyến mặc kệ nó. Nàng nhìn Thẩm Mộc Hi, cậu ta cũng đang nhìn nàng. Ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung.
Cậu ta mỉm cười. Nụ cười đó, rõ ràng là một lời tuyên chiến.
Tô Luyến cũng cong môi đáp lại.
Để xem, con chiến mã của Tô Hân. Kiếp này, mày sẽ là của ai.

Bình luận

Để lại bình luận