Chương 24

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 24

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Cơn Sóng Thần Của Khoái Lạc
“……Không”.
Ngôn Hi còn chưa kịp cự tuyệt, lắc đầu phản đối, Văn Sâm liền không nói hai lời, cầm lấy tay cô, đặt lên tiểu huynh đệ đang dựng đứng, căng trướng như sắp nổ tung của mình.
“Chị nhìn xem, nó rất muốn làm, nó đau lắm rồi.”
Dương vật trướng lên to đùng, ước chừng như cổ tay người lớn, gân guốc nổi đầy mình, đỏ au và nóng hổi như cục than. Ngôn Hi nhìn thấy nó, lần nào cũng sợ hãi. Lớn như vậy, vừa rồi rốt cuộc tại sao lại chui lọt vào nơi nhỏ bé đó của cô? Trách không được cô đau như bị xé rách.
“Tôi… tôi dùng tay giúp cậu được không? Đừng cho vào nữa…” Cô run rẩy đề nghị, hy vọng tránh được kiếp nạn.
“Không được. Tay không sướng bằng bên trong.” Văn Sâm từ chối thẳng thừng.
“….Nhưng tôi cảm thấy không đi vào được, nó to quá.”
“A~”. Văn Sâm cười nhẹ một tiếng, đầy vẻ bao dung giả tạo: “Vậy em dùng ngón tay nới lỏng cho chị trước được không? Cho nó rộng ra nhé?”
“Không được! Đừng cho tay vào!”
Ngôn Hi cảm thấy thẹn, tay đè lên vai cậu định đứng dậy bỏ chạy. Nhưng Văn Sâm đâu cho phép. Thừa dịp cô nhổm dậy, cậu nắm lấy eo cô, ấn mạnh xuống. Đồng thời hông cậu đẩy lên. Dương vật như mũi khoan, cắm phập vào phía dưới của cô.
“A….”
“Ưm!”
Quá trình tiến vào cũng thập phần gian nan và chậm chạp. Cái trán Văn Sâm nhăn đến gắt gao, thiếu chút nữa buột miệng chửi thề. Vốn tưởng rằng vừa rồi đã thao cô một trận tơi bời, hiện tại tiến vào sẽ thông thuận, trơn tuột. Không nghĩ tới cơ thể cô phục hồi nhanh như vậy, cư nhiên còn chặt chẽ, khít khao như lúc đầu. Anh mới rút côn thịt ra một lúc mà nó liền khép lại như chưa từng bị xâm phạm.
“Chị thật là trời sinh phải cho đàn ông thao, cái miệng nhỏ này tham ăn quá.”
“Không cần, không vào được, trướng quá, đau quá ô…ô”.
Đôi tay Ngôn Hi run rẩy mà bám víu lấy bờ vai rộng của cậu, móng tay bấu vào da thịt cậu. Cô chỉ cảm thấy âm đạo nhỏ hẹp của mình bị quái vật khổng lồ làm căng ra hết cỡ, vách thịt bị ép dẹt, cảm giác như sắp nứt toạc ra.
Văn Sâm miễn cưỡng đút vào được một nửa, phần quy đầu to lớn đã lọt vào trong, được bao bọc bởi lớp thịt nhung nóng ấm, cậu sướng đến thở gấp, rên rỉ.
“Chị… thật sướng…. ôi mẹ ơi…”
Nơi này quả thật chính là thiên đường cực lạc của cậu, là nơi cậu muốn chết chìm trong đó.
Ngôn Hi thấy cậu dừng lại không tiếp tục đẩy, tưởng cậu thương xót, liền liên tục cầu xin: “Văn Sâm, cậu đừng nhúc nhích nữa, tôi căng quá, căng đến khó chịu, rút ra đi…”
“Không động sẽ càng khó chịu hơn đấy.”
Văn Sâm nhếch mép cười, hai tay bóp chặt eo cô, dùng sức hung hăng nhấn người cô xuống một cái thật mạnh. Cưỡng bách cô nuốt trọn nửa phần thân dương vật còn lại của cậu vào sâu lút cán.
“Phập!”
“A a a a a!”
Ngôn Hi bị cậu đột nhiên không kịp phòng ngừa mà đâm mạnh vào tận gốc, cả người co rúm lại, hét lên thất thanh. Cảm giác bị lấp đầy hoàn toàn, bị chiếm hữu tuyệt đối khiến cô vừa đau vừa sợ hãi.
Bụng nhỏ bằng phẳng của cô bị đội lên một khối cao cao, in hằn hình dạng côn thịt của nam sinh bên trong. Văn Sâm hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào bụng nhỏ của cô, nhìn thấy sự xâm chiếm của mình hiện hữu rõ ràng, cậu hưng phấn tột độ. Cắn chặt răng, cậu bắt đầu điên cuồng thọc vào rút ra.
“Chị thật dâm, ngậm quá chặt! Thả lỏng ra chút đi!”
Vô số điểm mẫn cảm bên trong nhục huyệt bị kích thích bởi sự xâm nhập thô bạo, theo bản năng nhanh chóng co rút lại, như hàng ngàn cái miệng nhỏ đang đói khát, bám chặt lấy côn thịt lớn của nam sinh, liếm mút, massage, hết sức lấy lòng nó.
Ngôn Hi bị làm đến hoa cả mắt, đầu óc quay cuồng. Văn Sâm thì được cô hầu hạ sướng đến tê dại cả người.
“A a a a ưm, Văn Sâm, ưm ưm, không cần a, cứng quá a….”
“Đừng thao nữa, a a a quá sâu, đừng hướng bên trong ~ đụng trúng rồi…”
“Chậm một chút, dừng lại a quá nhanh, Văn Sâm… Văn Sâm không cần….”
“Ha! Dâm phụ! Kêu to nữa lên!”
Văn Sâm bị tiếng kêu rên của cô làm cho hai mắt đỏ bừng, thú tính trỗi dậy. Cậu vung tay đánh vào mông cô một cái “chát” thật mạnh. Không những không chậm lại mà tốc độ càng lúc càng nhanh, lực đạo càng lúc càng mạnh như vũ bão, cơ hồ làm cô không thở nổi.
Cậu sướng điên lên rồi.
“Kêu lớn như vậy, là muốn em đem chị làm chết sao! Muốn cả khu này nghe thấy sao!”
Văn Sâm một tay xé rách cổ áo chữ V mỏng manh của cô. “Xoẹt” một tiếng, vải vóc rách toạc. Hai bầu vú trắng như tuyết, no tròn nảy ra ngoài, phập phồng lên xuống dữ dội theo từng nhịp thúc của cậu, mê người đến cực điểm.
Văn Sâm sao có thể chịu được sự dụ hoặc trần trụi này. Cậu cúi đầu, vùi mặt vào ngực cô, há miệng ngậm lấy bầu vú bên phải, mút mạnh.
“A!”
Ngôn Hi ngẩng cao đầu, cổ họng phát ra tiếng hét chói tai. Phía dưới đã bị cậu thao đến mẫn cảm tột độ, dâm thủy ào ạt chảy ra như suối, bên trên đầu vú lại bị cậu ngậm chặt, dùng lưỡi và răng trêu đùa. Hai luồng khoái cảm tấn công cùng lúc.
“Không cần a Văn Sâm buông tôi ra, a a a đừng thao, đừng cắn mạnh a….”
“Sướng quá, không được, tôi không được, Văn Sâm….”
Đầu vú của cô gái bị nam sinh ngậm lấy, mút mát chùn chụt, mẫn cảm mà cương cứng, nhếch lên cao cao, vừa đỏ vừa hồng. Văn Sâm mút mạnh một cái, Ngôn Hi suýt chút nữa cao trào, hai tay ôm chặt lấy đầu cậu, ấn cậu sát vào ngực mình.
Cậu một bên điên cuồng làm âm hộ cô, một bên tham lam mút vú cô, kịch liệt mà hung hãn như muốn vắt kiệt cô. Ngôn Hi bị cường độ xâm nhập và kích thích dồn dập làm cho tinh thần có chút hốt hoảng, cảm thấy mình giống như một con búp bê tình dục không có linh hồn, bị nam nhân tùy ý chà đạp, sử dụng để thỏa mãn dục vọng.
Cắn mút chán chê một bên vú, Văn Sâm cũng không buông tha bên kia. Bàn tay to lớn tóm lấy bầu vú còn lại, hung hăng xoa nắn, bóp nghẹt như muốn vắt ra sữa.

Bình luận (0)

Để lại bình luận