Chương 25

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 25

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hốc mắt Đồng Vận đột nhiên đau xót, trái tim nhức nhối vô cùng, “Theo đuổi tôi làm gì? Tôi thì có cái gì tốt…”

Tả Khuyết một tay đem Đồng Vận ôm vào trong lòng ngực, gương mặt nhiễm hơi lạnh dán lên lỗ tai đỏ bừng của cô.

Anh nghiêm trang, nói rõ ràng từng câu chữ: “Anh thích, chính là tốt nhất.”

Đồng Vạn chớp chớp mắt, nỗ lực ngăn nước mắt chảy xuống nhưng vẫn không nhịn được mà nghẹn ngào.

Tả Khuyết vỗ nhẹ vào lưng cô, chậm rãi nói: “Điều cần nói cũng đã nói hết rồi, có phải là em cũng nên cho anh một câu trả lời? Có muốn làm bạn gái của anh không?”

Kỳ thật Đồng Vận không phải là kiểu người bình tĩnh và lý trí, cô bị hai từ “Thích” cùng “Bạn gái” của Tả Khuyết kích thích, tình ý đối với anh dâng lên như cơn đại hồng thủy mãnh liệt đánh vỡ đê đập, một phát không thể cứu vãn.

“Muốn.”

Bọn họ cứ như vậy mà ở bên nhau.

Đồng Vận không yên tâm nên một hai phải đưa Tả Khuyết về nhà.

Vừa vào đến cửa nhà là anh như bị liệt nửa người, lười nhác mà ngồi lên ghế sofa.

“Còn nói là không uống nhiều…” Đồng Vận đi vào phòng bếp pha cho anh một ly nước mật ong.

Tả Khuyết uống liền một hơi hết nửa ly.

Đồng Vận ngồi xuống bên cạnh anh, có chút xấu hổ nói: “Cái đồng hồ kia…”

Tả Khuyết đặt ly nước lên bàn, bất đắc dĩ nói: “Em có thể không đề cập tới cái đồng hồ đó được không?”

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng mà.” Anh quay đầu nhìn cô.

Một gương mặt tuấn tú bỗng dưng phóng đại ngay tầm mắt Đồng Vận.

Khoảng cách giữa hai người rất gần, làm cho bầu không khí xung quanh trở nên lãng mạn như hoa xuân nở, mang theo một chút mập mờ ngọt ngào, khiến tâm tình cô nhộn nhạo, suy nghĩ bậy bạ.

Đồng Vận đỏ mặt.

Hiện tại bọn họ chính là một cặp, có làm chút chuyện thân mật thì hẳn cũng chẳng có vấn đề gì.

Nhưng mà, thật sự là rất xấu hổ.

Đồng Vận quay đầu đi.

Một bàn tay to lớn ấm áp bắt lấy cằm cô, ép cô quay đầu nhìn anh.

Ánh mắt đỏ ửng của Tả Khuyết mang theo chút mơ màng và đào hoa, vô cùng mê người

Khuôn mặt của Đồng Vận càng lúc càng đỏ, trong lòng như có con nai chạy loạn.

Anh chậm rãi tới gần cô, bờ môi mỏng khẽ mở: “Có thể chứ?”

Đồng Vận thẹn thùng mà nhắm mắt lại, trong đầu cô hiện lên vô vàn cảnh ôm hôn nồng nhiệt của các cặp đôi trong phim thần tượng.

Cuối cùng thì một xúc cảm mềm ấm cũng áp xuống môi cô.

Tâm hồn của Đồng Vận liền dậy sóng, từng cơn từng ập vào bờ.

Nhưng mà, anh chỉ hôn lướt qua vài giây, nhanh đến mức cô chưa kịp nhấm nháp hương vị.

Đồng Vận như bị người ta tạt xô nước lạnh vào người, đây là nụ hôn đầu tiên của cô cơ mà, “Xong rồi sao?”

Tả Khuyết rũ mắt, đột nhiên anh xoay người khóa ngồi trên người cô.

Bất chợt bị đè nặng khiến Đồng Vận có chút hoảng hốt, cô ngửa đầu nhìn anh.

Tả Khuyết đưa tay nâng mặt Đồng Vận lên, cúi đầu, lại lần nữa hôn lên môi cô.

Đầu lưỡi của anh lưu luyến trên bờ môi cô vài giây, sau đó liền hung hãn xông vào trong khoang miệng mà liếm mút, quấn lấy cái lưỡi đinh hương của cô, cùng nhau trao đổi mật dịch.

Động tác của anh mạnh mẽ đến mức không giống như đang hôn môi, mà là muốn đem cô ăn mất.

Đồng Vận bị hôn đến thở không thông, ý thức như đang phiêu bạt ở giữa không trung.

Đột nhiên bụng cô bị vật gì đó chọc vào.

Đồng Vận như cái khinh khí cầu bị đâm thủng, trong nháy mắt cả người mềm nhũn.

Có thứ gì dâng trào lên, mang theo sự ướt át nóng hổi khó có thể mở miệng.

Tả Khuyết buông lỏng người cô ra, hô hấp của anh hỗn độn, cả gương mặt và hai bên tai đều đỏ ửng.

Anh rũ mắt, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Nếu em không quản tốt cái miệng này thì anh sẽ thay em quản.”

Đồng Vận chớp mắt, e thẹn mà cúi đầu, bỗng nhiên lọt vào trong tầm mắt cô chính là đũng quần căng phồng của anh.

Cô ho nhẹ một tiếng: “Anh cương rồi.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận