Chương 25

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 25

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Cám Dỗ Nơi Phòng Tập Và Những Ngón Tay Hư Hỏng
Lục Diễm bế Trình Niệm Niệm đến chiếc ghế sô pha dài ở góc phòng nghỉ giải lao của phòng tập. Anh đặt cô ngồi lên đùi mình, để cô tựa đầu vào vai anh. Mùi hương mồ hôi nhàn nhạt hòa quyện với mùi sữa tắm trên người cô không hề khó ngửi, ngược lại còn kích thích khứu giác nhạy cảm của anh, gợi lên một loại ham muốn nguyên thủy.
“Tỉnh chưa?” Anh thì thầm vào tai cô, đồng thời vành tai mẫn cảm của cô bị anh ngậm lấy, day nhẹ.
“Ưm… Nhột…” Trình Niệm Niệm rụt cổ lại, nhưng cơ thể mềm nhũn trong lòng anh lại thành thật dán sát vào lồng ngực rắn chắc.
Bàn tay Lục Diễm bắt đầu không an phận. Anh luồn tay vào trong chiếc áo thun tập rộng thùng thình của cô, vuốt ve tấm lưng trần mịn màng. Làn da cô mát lạnh dưới lòng bàn tay nóng hổi của anh, tạo ra sự tương phản kích thích.
“Anh…”
“Suỵt.” Anh chặn lời cô bằng một nụ hôn sâu.
Lần này không còn dịu dàng như lúc đánh thức nữa. Nụ hôn mang theo sự chiếm hữu cuồng nhiệt, lưỡi anh cạy mở hàm răng cô, xông vào khuấy đảo, cuốn lấy lưỡi cô mà dây dưa. Tay anh di chuyển ra phía trước, bao trọn lấy một bên bầu ngực mềm mại không có áo lót che chắn (vì lúc tập cô thường mặc áo bra thể thao mỏng hoặc miếng dán ngực).
Anh xoa nắn mạnh tay, ngón cái miết qua đỉnh nhũ hoa đang dần cứng lại. Cảm giác tê dại truyền thẳng xuống bụng dưới khiến Trình Niệm Niệm rên lên khe khẽ trong cổ họng.
“Ưm… Lục Diễm… Đừng ở đây…”
“Ở đây không có ai đâu.” Anh nói, giọng khàn đục, tay kia đã lần xuống cạp quần thể thao chun giãn của cô.
Anh kéo nhẹ cạp quần xuống, luồn tay vào trong. Lục Diễm khẽ cười khi chạm vào lớp vải quần lót đã hơi ẩm ướt.
“Nhớ anh đến thế sao? Chỗ này ướt rồi này.”
Mặt Trình Niệm Niệm đỏ bừng như sắp nhỏ ra máu. Cô muốn khép chân lại nhưng bị anh giữ chặt, ép mở rộng ra, để lộ hoàn toàn vùng tư mật cho anh tùy ý trêu đùa.
Ngón tay thon dài của Lục Diễm lách qua mép quần lót, chạm trực tiếp vào hoa huyệt nóng hổi. Anh nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo khe rãnh, rồi ấn nhẹ vào hạt đậu nhỏ đang sưng lên.
“A…” Cô cong người lên, bám chặt vào vai anh.
“Thả lỏng nào bé ngoan.”
Ngón tay anh bắt đầu xâm nhập. Một ngón, rồi hai ngón. Bên trong chật hẹp, ấm nóng và trơn ướt bao bọc lấy ngón tay anh, mút chặt lấy như mời gọi. Lục Diễm thở hắt ra, cảm nhận sự co bóp tuyệt vời đó. Anh bắt đầu di chuyển ngón tay, mô phỏng động tác giao hợp, ra vào nhịp nhàng.
Tiếng nước lép nhép vang lên trong không gian tĩnh lặng của phòng tập, nghe dâm mị vô cùng.
Trình Niệm Niệm cắn môi dưới để ngăn tiếng rên rỉ, nhưng khoái cảm ập đến quá mạnh mẽ. Ngón tay anh như có ma thuật, chạm vào đúng điểm mẫn cảm sâu bên trong, gẩy nhẹ, móc ngược lên khiến cô run rẩy không ngừng.
“Lục Diễm… Em… em không chịu nổi…”
“Gọi tên anh. Nói em muốn anh.” Anh ra lệnh, ngón tay tăng tốc độ, thúc mạnh vào điểm G.
“A… Anh… Muốn anh… ưm a…”
Lục Diễm cúi xuống, hôn lên những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô, rồi di chuyển xuống cổ, để lại những dấu hôn đỏ chót đánh dấu chủ quyền. Bên dưới, anh cảm nhận được cơn co thắt dữ dội của cô. Dâm dịch trào ra ồ ạt, ướt đẫm cả bàn tay anh.
“Bắn đi. Bắn cho anh xem.”
Dưới sự kích thích điêu luyện của anh, Trình Niệm Niệm hét lên một tiếng, cả người co giật, đạt cao trào trong vòng tay anh. Cô thở dốc, gục đầu vào vai anh, cả người vô lực.
Lục Diễm rút ngón tay ra, đưa lên trước mặt cô. Dưới ánh đèn, những ngón tay ướt đẫm dịch thủy sáng bóng. Anh đưa lên miệng, liếm nhẹ một cái trước ánh mắt ngỡ ngàng và xấu hổ tột độ của cô.
“Rất ngọt.” Anh cười tà mị. “Nhưng mà… anh vẫn đói.”
Côn thịt bên dưới lớp quần tây của anh đã cương cứng đến phát đau, chọc vào mông cô nãy giờ. Anh nhìn cô, ánh mắt rực lửa như muốn thiêu đốt tất cả.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận