Chương 257

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 257

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Tạ Thu Thủy có thể hiểu được cảm giác này vì vậy không cảm thấy mình đang bị mạo phạm.
Thấy cô chuẩn bị bắt taxi, người đàn ông lao tới: “Cô tên gì?”
“Tạ Thu Thủy.”
“Dòng nước mùa thu giống như màu của bầu trời?”
“Ừm.”
Người đàn ông mỉm cười:
“Tôi tên là Trần Dục, Nhĩ Trần, chữ Dục giống trong tên của nhà thơ Lý Dục thời Nam Đường.”
“Trần Dục…”
Tạ Thu Thủy nhắc lại cái tên, cảm thấy mình đã từng nghe qua ở đâu đó rồi nhưng lại không thể nhớ được.
Cảm giác quen thuộc nhưng không nhớ ra được cũng không phải là cảm giác tốt, Tạ Thu Thủy vẫn đang suy nghĩ không biết mình đã nghe thấy cái tên này ở đâu rồi.
Về đến nhà, cô chợt nhớ ra.
Anh ta là một người nổi tiếng trong giới tài chính, người đã được nhắc đến trong các câu chuyện phiếm ở công ty.
Cô đặt vali sang một bên, mở điện thoại và tìm kiếm tên.
Có một đoạn giới thiệu chi tiết về anh ta trên Internet, anh ta là người của thế hệ mới, người đã tạo ra một số tin đồn về sự giàu có trong quá trình học cao học của mình.
Đáng tiếc sau đó anh ta tập trung vào việc nghiên cứu, thoát khỏi vòng xoay tài chính và rất kín tiếng.
Ảnh anh ta mặc bộ vest được đăng tải trên internet
Nhưng có rất ít thông tin nói về gia đình anh ta, điều duy nhất mọi người biết là anh ta luôn đeo chiếc nhẫn đó.
Trong lòng anh ta, cô gái ấy đã trở thành vợ anh ta rồi.
Trong lòng Tạ Thu Thủy có chút cảm động.
Cảm giác như thế nào khi nhớ một người trong năm năm?
“Thu Thủy, con về rồi à!”
Mẹ cô khi nghe thấy tiếng hành lý thì biết đó là cô, liền đi ra ngoài chào hỏi: “Thế nào rồi, người ta có chấp nhận con không?
Tạ Thu Thủy: “Người nào ạ?”
Mẹ Thu Thủy: “Buổi xem mắt đó. Chẳng lẽ con lại từ chối rồi à?”
“Hừm.” Tạ Thu Thủy bất lực nói: “Anh ấy từ chối con rồi.”
Mẹ Thu Thủy bật điện thoại di động:
“Dì Mai Phương cũng đã gửi ảnh cho mẹ. Mẹ thấy mặt mũi cậu thanh niên đó trông rất tốt và rất đẹp trai. Mẹ còn nghe nói cậu ấy cao và gầy, làm việc ở viện nghiên cứu sinh học. Cậu ta rất thật thà…”
Tạ Thu Thủy lê lết tấm thân mệt mỏi :
“Mẹ… Con muốn tắm rửa rồi đi ngủ sớm.”
Mẹ Thu Thủy bấm vào bức ảnh mà bà ấy muốn, bà ấy vẫn bướng bỉnh muốn cho Tạ Thu Thủy xem:
“Con xem đi, chính là tấm ảnh này.”
Tạ Thu Thủy liếc nhìn, ngay khi cô liếc nhìn tấm ảnh, điện thoại di động của cô vang lên.
Đó là tên của Lâm Xuân Lộ.
Tay Tạ Thu Thủy trở nên run rẩy, gần như không giữ vững được điện thoại.
Cô ấy vội vã nói:
“Con nghe điện thoại cái đã”
Cô quay người chạy vội vào phòng.
Cô rõ ràng cảm thấy hai người đã xong xuôi, nhìn thấy cuộc điện thoại của anh ta, trong lòng không khỏi kích động.

Bình luận

Để lại bình luận