Chương 26

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 26

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“A…” Cô không hiểu chuyện gì, đưa đôi mắt đáng thương lên nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt.

Chịu khát trong thời gian lâu như vậy, chút nước đó căn bản là không thể nào đủ thoả mãn Kiều Sơ Vũ.

“Không thể một lần uống quá nhiều.” Doãn Trạch bỏ lại một câu, sau đó cầm chai nước đi thẳng ra ngoài, bỏ lại Kiều Sơ Vũ giống như một con cún nhỏ bị dội một gáo nưỡc lạnh, cụp đuôi nằm đằng sau.

Doãn Trạch rời đi không lâu thì Giang Âm cầm theo bộ xích sắt lớn mở cửa phòng.

“Búp bê nhỏ dậy dùng thử đồ chơi tôi mới mua cho em một chút.” Giang Âm tiến tới gần giường, xích sắt trên tay hắn va vào nhau những tiếng leng keng chói tai.

“Không… Đừng mà….” Kiều Sơ Vũ tỉnh dậy bởi vì cảm nhận được lạnh lẽo cùng sức nặng trên chân.

Xích sắt một đầu được gắn vào chân Kiều Sơ Vũ, đầu còn lại buộc vào chân giường ép hai chân thon dài buộc phải mở rộng ra, để lộ hoàn toàn nơi tư mật thầm kín.

Kiều Sơ Vũ giãy giụa muốn thoát ra, chỉ càng làm cổ chân bị cọ sát đâu đớn.

“Còn dám nghịch ngợm!” Giang Âm vừa rồi xử lý công việc căng thẳng, hiện lại có đôi chút mất kiên nhẫn, giọng nói cũng trở nên trầm thấp.

“Đừng… Đừng trói em có được không… Sơ Vũ không có chạy… Đừng trói mà…” Kiều Sơ Vũ không rõ tại sao bản thân cô đối với sợi xích kia đặc biệt sinh ra cảm giác sợ hãi.

Hơn nữa Giang Âm làm như vậy cô không thể rụt chân lại mà trốn tránh bọn hắn.

“Không được, bé con chỉ biết gây phiền phức.” Giang Âm không để tâm đến lời cầu xin của cô mà rút ra dương vật lớn từ túp lều căng phồng giữa hai chân.

Mỗi lần hắn chạm vào Kiều Sơ Vũ, cô gái nhỏ luôn luôn theo bản năng mà trốn vào một góc, chân có thể khép lại thì nhất quyết sẽ không mở ra.

Hoa động của cô lại vô cùng chật hẹp, khiến lần nào Giang Âm đưa vào đều bị nó cắn tới phát đau.

Lần này cuối cùng cũng không tiếp tục nhường nhịn Kiều Sơ Vũ nữa mà trói chặt cô trên giường.

“Ô… Đừng mà… Đừng đâm mạnh như vậy….” Bên dưới bị Giang Âm dùng sức đâm cự long vào truyền lên căng tức.

“Sao lại khô như vậy hả?” Giang Âm còn cho rằng lần này mình có thể thuận lợi một đường đi vào, không ngờ bên dưới một chút dịch bôi trơn cũng không có.

Hắn dùng sức vài lần cũng chỉ nhét được quy đầu vào bên trong, vách thịt đã dùng sức không ngừng mút lấy nó, khiến cửa động càng chật hẹp khó tiến công.

“Oa… Đau…” Kiều Sơ Vũ ngốc nghếch lại chỉ biết không ngừng nỉ non.

Hành động này chỉ càng làm dương vật trở nên căng chướng.

Tinh dịch cùng dâm thủy vừa rồi sớm đã chảy ra hết, vật nam tính của Giang Âm trở nên phình to đi vào đương nhiên sẽ không dễ dàng.

Cốc cốc

“Giang gia… Có tin báo truyền tới.” Bên ngòi bỗng vang lên giọng nói run run của bảo mẫu.

Giang Âm còn đang loay hoay mãi không thể tiến vào toàn bộ, vừa bị ồn ào bởi tiếng Kiều Sơ Vũ không ngừng kêu khóc. Hiện tại lại có một kẻ khác cắt ngang lạc thú giang dở, sắc mặt hắn lập tức tối sầm.

“Im miệng.” Giang Âm bóp chặt lấy cổ Kiều Sơ Vũ, ép cô mở miệng.

Kiều Sơ Vũ hoảng sợ vừa cố gắng nuốt vào từng chút không khí, Giang Âm đã lấy người anh em cương cứng của hắn nhét sâu vào cổ họng cô.

“Ư… Ưm…” Bên ngoài bị Giang Âm bóp tới bầm tím như thể muốn gãy đôi, bên trong lại bị gậy thịt cưỡng chế chọc ngoáy khiến Kiều Sơ Vũ chỉ có thể kêu lên những tiếng rên rỉ yếu ớt.

Giang Âm cũng không có chút nào thương hoa tiếc ngọc, hắn điên cuồng ra vào cho đến khi bắn đầy trong miệng Kiều Sơ Vũ một mảng tinh dịch đặc quánh.

Cảm giác nhơn nhớt cùng tanh nồng khiến Kiều Sơ Vũ theo bản năng muốn nhả ra.

“Không muốn chết thì mau nuốt xuống.” Giang Âm đối với hành động này không chút vui vẻ, hắn đưa tay lần nữa bóp lấy cổ Kiều Sơ Vũ.

Đợi đến khi cô nuốt xuống toàn bộ mới buông tay.

Giang Âm cũng không thèm để ý đến đôi chân bị xích sắt cọ sát tới rướm máu mà chỉnh chu lại quần áo đi thẳng ra ngoài.

Bình luận (0)

Để lại bình luận