Chương 26

“Cút.”

Trong văn phòng rộng lớn chỉ còn lại Giản Anh và Bạch Thần.

Bạch Thần nhìn cô gần như thèm thuồng, ánh mắt lướt từ hàm răng đến đôi môi. Cô lăn lộn trong lòng anh, lộ ra phần lớn xương bả vai và tấm lưng trần.

“Từ rất lâu rồi, anh đã ở bên em.” Bạch Thần thầm nghĩ.

Mái tóc xoăn bồng bềnh của nàng phù thủy như có ma lực đặc biệt dưới ánh trăng, Bạch Thần vừa nhìn đã không nhịn được đưa tay vuốt ve, cô gái đang ngủ thật ngoan ngoãn, cặp vú tròn trịa, mềm mại như ẩn như hiện, khiến Bạch Thần đưa tay ra, nhéo nhéo, như đang nhéo một cục kẹo bông gòn.

“A Nhiên… Đừng nhéo nữa… Ngứa quá…” Giản Anh bất lực vẫy tay, muốn ngăn cản hành động của anh, nhưng cô không biết người bên cạnh lúc này là Bạch Thần.

Bạch Thần sững người, ánh mắt anh thay đổi dưới ánh trăng, anh nghiến răng nghiến lợi: “A Nhiên…?”

Anh nâng mặt Giản Anh lên, “Nhìn cho kĩ, anh là ai?”

Giản Anh tất nhiên không thể trả lời.

Đôi mắt Bạch Thần ánh lên vẻ điên cuồng dưới ánh trăng, “xoẹt” một tiếng, bộ đồ phù thủy của nàng phù thủy đã biến thành những mảnh vải vụn, mặt dây chuyền ngôi sao sáu cánh trên ngực Giản Anh may mắn thoát nạn. Anh bế Giản Anh lên, đẩy cánh cửa bí mật ở góc tường, bước vào trong.

Sợi dây thừng thô ráp quấn quanh đầu gối và mắt cá chân cô gái nhỏ, sau đó tách hai mép lồn hồng hào ra, quấn quanh bầu ngực, buộc chặt sau lưng.

Trong phòng tối om, ánh trăng không thể chiếu vào, ánh sáng duy nhất đến từ ngọn nến mà Bạch Thần vừa thắp lên. Giản Anh bị treo lơ lửng, hai tay bị trói ra sau, cặp vú bị dây thừng ép chặt, đầu vú sưng tấy. Cả vùng kín của cô lộ ra, lúc này vẫn còn hơi khô, như một đóa hoa e ấp.

Ngón tay Bạch Thần không chút do dự banh rộng môi lồn, dương vật bán cương chịch thẳng vào trong.

“A!” Giản Anh nhíu mày, hét lên một tiếng, mở to mắt, khi nhìn rõ người trước mặt, cô lại càng hoảng sợ, “A… Hội trưởng?”

“Hội trưởng muốn làm gì…? A…!”

Bạch Thần mặc kệ ánh mắt khó tin của cô, cứ thế ra vào trong cái lồn khô khốc, chật hẹp, anh đưa tay lên xoa nắn bầu ngực, cơ thể Giản Anh lắc lư theo từng nhịp đâm chọc.

Cảm giác mất thăng bằng khiến ngón chân Giản Anh vô thức co quắp, điều duy nhất giúp cô giữ được chút ít thăng bằng là người đàn ông đang hiếp dâm cô.

Cô như bèo dạt mây trôi, chỉ có thể bị động chấp nhận kịch bản đã được sắp đặt.

Bạch Thần cúi đầu ngậm lấy đầu vú, không trả lời câu hỏi của cô, anh ra vào thêm mười mấy cái, lồn Giản Anh dần dần ướt át, anh đưa tay ra sau, kéo tóc cô, ép cô ngửa đầu lên, để lộ cần cổ thon dài, mạch máu xanh lam hiện rõ dưới lớp da, anh đặt tay lên cổ cô, siết chặt, cảm nhận hơi thở gấp gáp của cô khi sắp chết.

“Nhìn cho kĩ, anh là ai.”

Vừa nói, anh vừa nắc mạnh vào trong, bụng Giản Anh hơi nhô lên, in hằn hình dạng đầu cặc, “Cái miệng nhỏ phía dưới này mút sướng thật đấy. Trong những ngày anh không ở bên, em đã cho bao nhiêu người đụ lồn rồi?”

Giản Anh không thể trả lời, cô chỉ có thể thở hổn hển mỗi khi ngón tay Bạch Thần nới lỏng, trân trọng từng hơi thở quý giá.

Ngực anh áp sát vào ngực cô, cơ thể hai người gần như dính chặt vào nhau, tưởng như không thể tách rời, nhưng thực chất lại đầy rẫy nguy hiểm và cạm bẫy.

Bạch Thần dùng đầu cặc cọ xát vào thành lồn, hai tay giữ chặt cặp mông đỏ ửng vì bị dây thừng siết chặt, nhìn đôi môi mím chặt của Giản Anh, anh càng ra sức đâm chọc, tiếng “bạch bạch” vang vọng khắp căn phòng.

Bình luận

Để lại bình luận