Chương 26

Lúc ấy câu lạc bộ nhiếp ảnh vừa vặn đang tuyển thêm thành viên mới, Lâm Duyệt liếc mắt một cái lại nhìn thấy Hứa Nhất Đình đang trò chuyện với chủ tịch của câu lạc bộ.

Cô không kịp tự hỏi vì sao Hứa Nhất Đình lại ở chỗ này, chỉ nhanh chóng kéo ống tay áo anh họ trốn về phía sau anh ấy, cố gắng tìm cớ để kéo anh họ của mình đi trước khi Hứa Nhất Đình chú ý đến cô. Tiếc là cô đã chậm một bước, anh họ bất cẩn hét gọi chủ tịch một tiếng, hai người bị cắt ngang cuộc trò chuyện quay đầu nhìn sang bên kia.

“Giới thiệu một người cho cậu…” Anh họ nhìn Lâm Duyệt núp sau lưng anh, có chút dở khóc dở cười: “Nhóc con hôm nay sao lại bắt đầu xấu hổ vậyi? ”

Dứt lời, kéo tay Lâm Duyệt đến trước mặt người. Lâm Duyệt lập tức bắt gặp ánh mắt của Hứa Nhất Đình, cô có chút ngạc nhiên liếc nhìn Hứa Nhất Đình một cái, sau đó nhanh chóng rời mắt đi, trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ: Tại sao Hứa Nhất Đình lại xuất hiện ở đại học N?

Nhìn ra người trước mặt có thể có chuyện muốn nói, Hứa Nhất Đình lễ phép nói lời tạm biệt với chủ tịch nhiếp ảnh, sau đó rời đi.

Lâm Duyệt từ trong miệng của chủ tịch nhiếp ảnh mà biết được, Hứa Nhất Đình cũng là tân sinh viên đại học N, khoa vật lý, hơn nữa vừa mới gia nhập câu lạc bộ nhiếp ảnh. Sau đó, Lâm Duyệt nghe ngóng từ rất nhiều người, Hứa Nhất Đình từ bỏ Bắc Đại Thanh Hoa mà lựa chọn đại học N ở địa phương vì không muốn rời quê hương.

Lâm Duyệt chưa bao giờ biết hóa ra Hứa Nhất Đình có tình cảm quê hương sâu nặng như vậy. Cô đã rất sợ hãi trước sự thiết lập mà số phận đã định trước. Sau khi xuyên qua, cho dù cô có vì né tránh Hứa Nhất Đình mà lựa chọn rất nhiều cách làm việc hoàn toàn khác với quá khứ, nhưng cuối cùng lại không thể tránh khỏi học cùng một trường với Hứa Nhất Đình giống như trong bóng tối luôn có một cỗ lực lượng muốn đem cô và Hứa Nhất ở cùng một chỗ.

Điều này càng củng cố suy đoán trước đó của Lâm Duyệt: Cái chết của Hứa Nhất Đình tất nhiên sẽ liên quan đến cô, cho nên số phận mới hết lần này đến lần khác sẽ tạo ra nhiều cơ hội gặp gỡ cô và Hứa Nhất Đình. Cô càng khẳng định, chỉ cần cô không bước vào cuộc sống của Hứa Nhất Đình, là có thể tránh được cái chết tương lai của anh vào ngày Lễ tình nhân.

Vì thế Lâm Duyệt trốn Hứa Nhất Dình càng triệt để hơn, câu lạc bộ nhiếp ảnh gia cô sẽ không gia nhập. Hai người vốn học chuyên ngành trái ngược, pthuộc các khoa khác nhau, lại thêm Lâm Duyệt cố ý lảng tránh, vì vậy cho đến năm cuối đại học vẫn như cũ không có bất kỳ quen biết gì.

Việc làm cho Lâm Duyệt ngoài ý muốn là, sau khi lên đại học Hứa Nhất Đình so với thời trung học càng thêm nổi bật, không chỉ học giỏi, trong các loại hoạt động của trường học có thể nhìn thấy bóng dángcủa anh, tên của anh ở viện công nghệ đại học N hầu như không ai không biết, cũng may mắn được ở điểm này, Lâm Duyệt ở đại học hơn ba năm vẫn dễ dàng nghe được tình hình gần đây của Hứa Nhất Đình. Tuy rằng cô luôn trốn tránh anh ấy, nhưng vẫn như cũ quan tâm nhất cử nhất động của anh ấy.

Lâm Duyệt cảm thấy mình thật sự càng ngày càng giống kẻ biến thái Kỳ thật Lâm Duyệt vẫn rất tò mò, tính cách Hứa Nhất Đình bây giờ có chênh lệch rất lớn với Hứa Nhất Đình trong trí nhớ của cô. Hứa Nhất Đình lúc hẹn hò với cô cũng rất ưu tú, nhưng làm việc cực kỳ khiêm tốn, không tham gia hoạt động, chi vì thành tích xuất sắc trong khoa nên mới có chút danh tiếng.

Nhưng bây giờ Hứa Nhất Đình gần như là thần tượng trong trường học, thanh danh ở mọi phương diện đều vượt xa điều Lâm Duyệt biết,nói là một nam thần cũng không sai. Cô không hiểu, sự thay đổi như vậy là do hiệu ứng hồ điệp nào đó tạo ra?

Lâm Duyệt mang theo sự tò mò yên lặng chú ý Hứa Nhất Đình. Sau đó, thời gian trôi qua, và cuối cùng đã đã đến ngày số phận – ngày Valentine 22 tuổi

Bình luận

Để lại bình luận