Chương 266

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 266

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Yến Tuyền kể lại việc Hoa Thái Tuế bị vu sư hạ chú thuật và chuyện Hoàng thượng đã băng hà cho hắn ta nghe, Tiêu Cửu Uyên lại mắng: “Con mẹ nó, thì ra là tên Tiêu Cửu Chí kia làm! Bảo sao dạo gần đây hắn ta không nhờ ta hỗ trợ nữa.”
Tiêu Cửu Uyên vô cùng tức giận, nhưng hiện tại cho dù hắn ta có tức tối đến đâu thì cũng không thể làm gì được.
Yến Tuyền ngắt ngang hắn ta, nàng hỏi: “Đại hoàng tử tìm ngươi làm gì?”
Tiêu Cửu Uyên vô thức nhìn Hoàng thượng một cái, rồi sau đó hắn tỏ vẻ không sao cả, nói: “Dù sao hiện giờ ta cũng đã chết, cho nên ta không sợ nói thẳng, không chỉ Tiêu Cửu Chí từng tìm ta, mà Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử cũng từng tìm ra, hy vọng ta có thể nói tốt vài câu về bọn họ trước mặt Hoàng thượng, để Hoàng thượng lập bọn họ làm Thái tử.”
Hoàng thượng đang tuổi tráng niên, mãi không chịu lập thái tử, các hoàng tử tranh đấu sau lưng rất gay gắt. Vì có thuật song tu nên Tiêu Cửu Uyên trở thành thân tín của Hoàng thượng, cho nên bọn họ sẽ muốn tới nịnh bợ là điều dĩ nhiên. Các hoàng tử đều hứa hẹn không ít lợi ích cho Tiêu Cửu Uyên, cả trong tối lẫn ngoài sáng, bọn họ muốn hắn ta giúp mình làm Thái tử.
“Đều là người của Tiêu gia, đối với ta mà nói, bọn họ ai làm Hoàng đế cũng không khác gì nhau, ta cần gì phải tự tìm phiền toái cho mình, cho nên ta lấy vài lý do để lừa bọn họ, khiến bọn họ đưa tặng lễ vật, mỹ nhân cho ta, không ngờ tên Tiêu Cửu Chí kia lại chó cùng rứt giậu.”
“Ngươi có rõ vu sư là ai không?”
Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng nghĩ tới một việc, hắn ta đáp: “Trước kia có ma thụ làm loạn, dùng ma khí khiến mọi người trong cung tự giết hại nhau, Hoàng hậu và mấy cung phi cũng bị thương, Hoàng hậu bị thương trên mặt.”
Tiêu Cửu Uyên vừa nói vừa đưa tay lên mặt kéo một đường: “Vết thương đó rất dài, da tróc thịt bong, sau khi vết thương khép lại thì đã để lại sẹo, trông như một con giun xấu xí bò trên mặt. Thái y chỉ có thể làm mờ vết sẹo chứ không thể làm cho nó biến mất hoàn toàn. Hoàng hậu từng bảo Đại hoàng tử tìm đến ta, hỏi ta có thể dùng thuật pháp để trừ sẹo giúp nàng ta hay không, ta ngại phiền toái, lại thấy nàng ta tuổi cũng đã cao rồi, có chữa khỏi hay không cũng chẳng khác gì nhau, dù sao bấy giờ Hoàng đế cũng chỉ song tu với mỹ nhân tuổi trẻ xinh đẹp mà thôi, cho nên ta tìm cớ từ chối khéo. Sau này gặp lại, ta phát hiện vết sẹo trên mặt nàng ta đã được chữa khỏi, làn da mịn màng như là lòng trắng trứng gà, cho dù không trang điểm gì thì cũng không nhận ra có sẹo, đó chắc chắn không phải là thuốc thang bình thường có thể làm được.”
“Ngươi không hỏi nàng ta chữa khỏi như thế nào sao?”
“Ta nghĩ rằng nàng ta lén tìm người chữa thôi, cho nên cũng không tiện hỏi.”

“Nếu thật sự là như thế thì ngươi chết cũng là xứng đáng thôi.”
Yến Tuyền trợn trắng mắt đối với hắn ta. Sau đó nàng nghĩ, lúc mà Tiêu Cửu Uyên nói thì chắc hẳn nàng và Tống Thanh Dương đang xử lý sự tình ở bên ngoài, có lẽ Hoàng hậu nương nương cũng tìm nàng chưa biết chừng. Nhưng khi đó nàng và Tống Thanh Dương mới trở về từ trấn Thích Phong, sau đó ngay lập tức đi Lân Châu, cuối cùng khi niết bàn sống lại hai người bọn họ vẫn chưa trở về, cho dù có muốn thì Hoàng hậu nương nương cũng không tìm được nàng.
Nhưng cho dù Hoàng hậu nương nương không tìm được nàng thì cũng có thể tìm được Huyền Thanh mà.
Yến Tuyền vẫn đang chìm trong suy nghĩ, phía bên kia Hoàng thượng không kìm được mà trách cứ Tiêu Cửu Uyên: “Ngươi xem lại bản thân ngươi đi, dù sao nàng ta cũng là thẩm của ngươi, chữa sẹo cho nàng ta một chút thì sao chứ, nếu lúc trước ngươi không từ chối thì sao nàng ta phải tìm vu sư, cũng sẽ không đối xử với chúng ta như thế.”
“Ta nhổ vào! Giờ người còn trách ta được, vậy sao trước kia người không cho ta chữa sẹo cho nàng ta? Nếu là Hoàng thượng miệng vàng lời ngọc nói ra thì sao ta lại không dám không theo? Là do người bạc tình bạc nghĩa, có mới nới cũ, cho nên Hoàng hậu nương nương mới cùng nhi tử của nàng ta và vu sư soán vị người cũng là lẽ đương nhiên!”
Bây giờ hai người bọn họ đều đã chết, Tiêu Cửu Uyên lại đang tức giận, cho dù Hoàng thượng có là thúc thúc của hắn ta thì hắn ta cũng không nể mặt nữa.
Nhìn hai người họ chó cắn chó như thế, Yến Tuyền chỉ cảm thấy buồn cười.
Hoàng thượng không nói lại được Tiêu Cửu Uyên thì tức muốn chết. Yến Tuyền thấy Hoàng thượng nổi sát khí vì nghẹn lời lại tức tối thì nàng vội vàng giơ tay cắt ngang cuộc cãi vã, sau đó thu linh hồn của hai người bọn họ vào ống tay áo, rồi quay đầu nói với Huyền Thanh: “Ta buộc Hoa Thái Tuế ở chỗ Trình Chí, lát nữa ngươi đến xem nó nhé, miễn cho xảy ra chuyện gì.”
“Ngươi có làm một mình được không?”
Yến Tuyền gật đầu: “Ngươi yên tâm đi.”
Sau khi tạm biệt Huyền Thanh, Yến Tuyền trộm về nhà trước, kể lại chuyện nàng và bọn Hoa Thái Tuế bị người hãm hai cho di mẫu nghe, để cho di mẫu biết đầu đuôi câu chuyện, sau đó nàng mang tất cả pháp khí đi, rồi cải trang lẻn vào trong hoàng cung.
Hiện giờ trong cung tuy ai cũng bận rộn vô cùng nhưng vẫn có trật tự, lễ tang của Hoàng thượng được làm lớn y như quy định, vô số lớn thần quỳ trước linh đường, tiếng khóc rung trời, còn về phần đó là khóc thật hay chỉ là khóc giả thì không ai biết.
Đại hoàng tử khóc rất to, Hoàng hậu nương nương và các phi tần trong cung thì không ngừng gạt lệ. Yến Tuyền cố ý nhìn lên khuôn mặt của Hoàng hậu nương nương, không chỉ không có một vết sẹo nào, mà ngay cả nếp nhăn cũng không có, làn da của nàng ta căng mịn như làn da thiếu nữ đang độ xuân thì, không thể nhận ra được độ tuổi thật của nàng ta.
Nhị hoàng tử đứng ở một bên cúi đầu không nói, vẻ mặt đầy hoảng sợ, hồn phách đều bị sợ tới mức không ổn định, không biết là tối hôm qua Đại hoàng tử đã làm gì hắn ta.
Nàng đợi một lúc thì thấy Hoàng hậu nương nương có vẻ đứng ngồi không yên, thỉnh thoảng nàng ta gãi người như đột nhiên trên người có bọ chét.
Gãi được một lúc thì Hoàng hậu nương nương tìm cớ rời đi, Yến Tuyền suy nghĩ một lát rồi lặng lẽ bám theo.
Nàng theo đuôi bọn họ đi tới Khôn Trữ cung của Hoàng hậu nương nương. Đến đây thì Yến Tuyền không thể theo vào được, cho nên nàng leo lên một gốc cây lớn ở bên ngoài, rồi dùng thiên lý nhãn để tiếp tục nhìn xuyên vào bên trong Khôn Trữ cung.
Từ một cửa sổ đang mở toang, Yến Tuyền có thể thấy bên trong phòng ngủ của Hoàng hậu nương nương được bày biện rất nhiều chậu băng, nàng lấy làm lạ, chẳng nhẽ Hoàng hậu nương nương sợ nóng đến thế sao?
Yến Tuyền đang nghĩ ngợi như thế thì thấy Hoàng hậu nương nương vội vàng nới lỏng xiêm y trên người ngay khi vừa bước vào, nàng ta vừa cởi vừa vội vã vào phòng, thậm chí còn không thèm để ý cửa sổ còn đang mở. Các cung nhân thì lại sợ hãi vô cùng, họ luống cuống tay chân đi đóng cửa.
Cửa sổ đóng rồi, Yến Tuyền không xem được nữa, nàng đành phải nghĩ cách để trèo tường đi vào. May là chẳng mấy chốc sau, Hoàng hậu nương nương đã cho các cung nữ hầu hạ trong Khôn Trữ cung lui ra, chỉ để lại một ma ma bên người.
“Ưm a ~” Vừa đến gần cửa sổ thì Yến Tuyền đã nghe thấy tiếng rên rỉ truyền ra. Nàng cẩn thận ghé mắt nhìn vào, thì thấy Hoàng hậu nương nương đang nằm uốn éo trên giường trúc như rắn không xương, trông nàng ta như đang ngứa ngáy khắp người, hoặc là uống phải xuân dược nên đang động dục.
Hoàng hậu nương nương vừa vặn vẹo cọ xát trên giường, vừa nói với ma ma thân tín: “Sắp bắt đầu rồi, ngươi mau nhìn giúp bổn cung.”
Ma ma đó vội nghe lời quỳ xuống, giơ tay lên sờ sờ viền mặt của Hoàng hậu nương nương, sau đó bà ta nắm cái gì đó, rồi nhẹ nhàng kéo ra. Lúc ấy Yến Tuyền mới biết được, hóa ra thứ mà ma ma đang cầm chính là da mặt của Hoàng hậu nương nương.
Chẳng mấy chốc, một miếng da người rất to được xé khỏi khuôn mặt Hoàng hậu nương nương, để lộ làn da mới mềm mại hồng hào ở bên dưới.
Đây là lý do vì sao vết sẹo trên mặt Hoàng hậu nương nương biến mất, hơn nữa làn da càng lúc càng trở nên đẹp hơn sao? Yến Tuyền khá bất ngờ, tuy cơ thể con người quả thật cũng sẽ bong da chết, nhưng chắc chắn không ai lột hẳn một miếng da to như Hoàng hậu nương nương cả. Với những gì nàng biết từ trước tới nay, chỉ có loài rắn mới có thể lột ra được một lớp da lớn đến như vậy thôi.
Nghĩ tới rắn thì Yến Tuyền không khỏi rùng mình, nàng lại ngó vào trong, thấy Hoàng hậu nương nương vẫn đang vặn vẹo trên giường, càng nhìn nàng càng cảm thấy nàng ta giống một con rắn.

Bình luận

Để lại bình luận